Giang Nhất Ninh lại nhìn thoáng qua mấy thiếu niên thiếu nữ phía sau Vương Tú, rồi lật tay xuất ra một cái bình ngọc nhét vào trong tay gã, nói rất nhanh: “Vương huynh đừng chối từ, bằng không chính là chướng mắt ta!”
Vương Tú nhìn nhìn bình ngọc, sắc mặt vừa có chút kích động lại có chút phiền muộn. . . Cuối cùng gã yên lặng nhận lấy, chỉ chắp tay chứ không nói thêm điều gì, hết thảy phần ân tình này, không thể diễn tả bằng lời!
Lại nói, Giang Nhất Ninh làm như vậy cũng có chút suy tính sâu xa, hắn làm quen với vị Vương · Hộ Đạo Chuyên Nghiệp · Tú này, chờ đến khi tiểu tứ xuống núi 【 hành hiệp trượng nghĩa 】cũng không cần đôn đáo đi tìm người nữa, đã có sẵn rồi đây. . .
Chung quanh, càng ngày càng nhiều đệ tử Thanh Vân. . .
“Hai vị oa oa bên này còn chưa có động tĩnh gì sao? Liên Tâm tiên tử bên kia đã chấm dứt rồi!” Lê Thiểu Thiểu lôi kéo vài vị tiên tử đã đi một vòng trở về. Ba người bọn họ rất tự nhiên đứng cùng một chỗ với mấy người Giang Nhất Ninh và đạo sĩ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây