Giang Nhất Ninh có chút nghi hoặc nói: “Lâm huynh, kỳ thật ngươi cũng không cần phải có nhiều đạo lữ như vậy. Bây giờ khiến cho đại tiểu Song Nhi học được Thiên Kiếm Trận, còn ngươi lại dùng Lưỡng Nghi Kiếm Trận ở giữa điều động, tính như thế ra. . . Cũng đánh ra uy thế bằng bốn lần Thiên Kiếm Trận rồi?”
Lâm Không lại lắc đầu, mang theo một tia cười khổ: “Kiếm trận nào có dễ học như vậy? Không nói tới những loại trận pháp do người của Lưu Vân phong tự nghĩ ra, chỉ tính tới chuyện số lượng người học được Thiên Kiếm Trận thôi cũng hiểu độ khó khăn rồi. Chẳng có mấy người học được Thiên Kiếm Trận. Phải biết rằng, Bách Kiếm Trận, Thiên Kiếm Trận là một bậc thang. . . Muốn các nàng học được Thiên Kiếm Trận, có lẽ cả đời này cũng không có cơ hội!”
Cách nói này của gã khiến Giang Nhất Ninh cực kỳ khó hiểu.
“Ngươi biết là được mà, chỉ cần ngươi khắc xong kiếm trận, lại cho các nàng thi triển là được. Không phải ta cũng là như thế sao?”
Lâm Không giải thích: “Giang huynh, đó là vì ngươi dùng kiếm cương, không cần phải tận tâm điều khiển giống phi kiếm, cho nên ngươi thi triển kiếm trận mới có chút đơn giản như vậy. . .”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây