“Sư tôn, người không cần kiếm, nhưng đệ tử lại cần nha! Về sau dùng nó làm chủ kiếm của kiếm trận sẽ thích hợp biết bao nhiêu!”
Hắn nói xong lại nháy mắt ra hiệu: “Sư tôn, không phải đệ tử vừa nói với người về chuyện này rồi sao? Chẳng lẽ người không phát hiện ra thanh kiếm này có điểm gì đặc biệt?”
Phượng Ngọc Thấm nhíu mày nhìn hắn: “Chất liệu gỗ còn được, nhưng nó vẫn là ngoại vật, vẫn cần dựa vào tu vi bản thân, mặc dù với tu vi hiện giờ, kể cả đưa Côn Lôn kính còn nguyên vẹn cho ngươi, ngươi cũng không phát huy được cái gì!”
Giang Nhất Ninh đã nôn nóng uổng công một hồi rồi, sư tôn không tìm thấy một chút manh mối nào hết!
Quên đi, không làm màu nữa, ngả bài thôi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây