Lý lão đầu hoài nghi: “Tuy lão phu không hiểu ươm trồng, nhưng chăm chút vài gốc linh dược thảo cũng không đến mức hao tổn tinh thần chứ?”
Giang Nhất Ninh ngại ngùng cười cười: “Tiền bối đã nghe La lão nói qua, tiểu tử có một bộ lý luận ươm trồng của riêng mình, cần phải thời gian dài chú ý tới linh thực...”
Hắn nói xong, lập tức bắt gặp La lão lộ ra vẻ mặt khinh thường, nhưng chẳng mấy quan tâm lại tiếp tục nói: “Có lẽ lúc trước ngay cả La lão cũng không để ý tới. Trên thực tế, mỗi khi tiểu tử ươm trồng một gốc linh thực, đều phải xem tình hình sinh trưởng của chúng để không ngừng điều chỉnh phương thức ươm trồng cho thích hợp... Đơn giản nói một ví dụ, hiện giờ cho linh thực phơi dưới ánh nắng mặt trời một canh giờ, hoa văn trên phiến lá xảy ra biến hóa gì, trong lòng tiểu tử đều phải cân nhắc một phen. Về phần phương pháp suy tính này cụ thể như thế nào... cũng là ngầm hiểu, tiểu tử không thể nói kỹ càng tỉ mỉ nên lời! Cho nên, ươm trồng cũng không phải là tưới hai gáo linh phì, coi như xong việc!”
La lão nghe một hồi, lại lộ ra nghi hoặc, thật sự là như vậy? ...
Nhưng đúng là lúc trước khi tiểu tử này ươm trồng, ngẫu nhiên hắn sẽ dùng nhỏ giọt, ngẫu nhiên lại dùng muôi, ngẫu nhiên chuyển qua dùng gáo, là không ngừng điều chỉnh... Hơn nữa lượng phân bón cho mỗi một gốc linh thực và khoảng cách thời gian không hề giống nhau...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây