La lão lại ho nhẹ hai tiếng, sau đó ngẩng đầu nhìn trời, bày ra trạng thái vô cùng xúc động: “Ngược lại là lúc trước lão phu võ đoán (phán đoán bừa bãi)...Khi làm bất cứ chuyện gì cũng phải có trái tim chịu khó tìm tòi sáng tạo, trái tim ẩn chứa chí tiến thủ, quyết tâm đi về phía trước... Xem ra ta thực sự đã già rồi! Ngược lại không còn nhuệ khí như đám hậu sinh các ngươi nữa!”
Lão nói xong lại liếc mắt nhìn Giang Nhất Ninh một cái, thấy người sau không có ý tứ đáp lời, lại nói tiếp: “Nói riêng về điểm này, bọn ta những lão nhân gần đất xa trời lại phải hướng đám hậu sinh các ngươi học tập, đúng là hậu sinh khả úy (kẻ sinh sau ắt hơn lớp người đi trước) mà...”
Sách sách sách... Không hổ là lão tiền bối, rõ ràng ngoài miệng không hề nhắc tới hai chữ “khen ngợi” nào, nhưng thành ý lại tràn đầy!
Hừ hừ, phía trước lão khinh thường bao nhiêu thì hiện giờ lại ca tụng bấy nhiêu...
Mà không trách La lão lại hạ thân phận mình xuống như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây