Giang Nhất Ninh vội vàng cười làm lành: “Sư tôn, đệ tử nào dám, đệ tử chỉ đang khích lệ cổ vũ tiểu sư muội thôi!”
“Thiên phú của tiểu sư muội rất tốt, không thể lười biếng, nàng mới lên núi chừng hai tháng đã là Luyện Khí tam tầng rồi... Nhớ ngày đó đệ tử dùng một năm cũng không đột phá được một tầng!”
“Cắt!” Phượng Ngọc Thấm khinh thường nhìn qua: “Con người quý ở chỗ tự mình hiểu mình, đừng tự tìm phiền não, có một vài điều là không thể so sánh được đâu!”
Giang Nhất Ninh cười khổ... Hắn chỉ thuận miệng nói như vậy mà thôi, cũng không có ý so bì hơn thiệt.
“Đúng rồi, sư tôn, chúng ta còn chưa chọn lựa đám hạt giống mà Ngô lão đưa tới ngày hôm qua, hiện giờ làm việc nhé?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây