Ban đêm.
Lâm Phàm núp ở một nơi hẻo lánh, nhóm lửa lên, một miếng thịt được đặt trên lửa, bốc dầu xèo xèo.
“Mẹ nó, ngay cả một chỗ đặt chân cũng không có.”
Hắn thật sự khóc không ra nước mắt, lúc trước còn cảm thấy người ta sống không bằng chó, nhưng ít ra trên đỉnh đầu người ta còn có đồ che chắn.
Còn hắn thì trực tiếp lấy đất làm giường, lấy trời làm chăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây