“Đúng, đúng, hóa ra là biết à, vậy thì thật đáng tiếc.” Vương Trung lại cảm thấy đã bỏ mất một cửa mua bán.
Lâm Phàm cười nói, “Vương thương nhân, Không phải là ngươi ở bên ngoài bán sổ đấy chứ?”
Vương Trung cười he he, liên tục xua tay, “Không có, Không có, chuyện này Không thể nói bậy dược, tường rào Thủ Đô đang nghiêm ngặt điều tra chuyện này, ta chỉ là một thương nhân tận thế nho nhỏ, nào dám đối nghịch với tường rào Thủ Đô, ta chỉ hỏi một chút mà thôi.”
Lâm Phàm nói: “Cách trong sổ nói đến cần dùng đến mảnh vỡ, thứ đồ chơi này cũng Không dễ kiếm, ngươi có thể lấy được Không?”
Nghe thấy vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây