Lê Bạch không nhìn lão CHu, mà nói với Lâm Phàm, “Mảnh vỡ thần bí ở tỉnh chúng ta, ta cảm thấy không thích hợp lấy lắm, nếu như thật sự bị lấy đi, vậy rất dễ gây ra chú ý, cho nên ta đề nghị phải lấy mảnh vỡ ở tỉnh ngoài.”
“Đó là đương nhiên, tỉnh của chúng ta được người ta gọi là tỉnh Dưỡng Lão, dị thú ở đây yếu đến đáng thương, năng lượng trong mảnh vỡ cũng rất yếu ớt, muốn tìm đương nhiên phải tìm thứ tuyệt nhất, vấn đề này các ngươi không cần lo lắng, cứ giao cho ta là được.”
Trong đầu Lâm Phàm đã sớm có suy nghĩ, chỉ mấy ngày nay là hành động.
Lê Bạch vô cùng tin tưởng Lâm Phàm, biết hắn làm việc rất đáng tin, không hề lo lắng một chút nào, những lời này mà nói ra từ miệng lão Chu, tuyệt đối sẽ bị hắn ta ném ra sau gáy, ngay cả một dấu chấm câu cũng không tin.
Thời gian trôi qua rất nhanh, hai ba ngày đi qua.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây