Nữ tử không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này, quay người rời đi, ba chiếc xe nhanh chóng đi xa.
“Ta nói này, nói láo chúng ta nên nói ít thôi, giấu giếm một câu nói láo phải dùng 100 câu nói khác để che đậy, lỡ như ngày nào đó bị bại lộ, rất lúng túng đó.” Lê Bạch bất đắc dĩ nói.
Hắn ta không hiểu nói dối, nói dối sẽ hoảng hốt, đỏ mặt.
Lâm Phàm thở ra một hơi. “Đạo lý này đạo lý kia, nhưng phải xem là đối với người nào, vừa rồi vận may của chúng ta không tê, nếu như lúc này lão Chu hoặc ai đó xuất hiện gọi một tiếng Người quản lý, vậy thì đúng là lúng túng.”
“Nếu có người thật sự gọi thì sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây