Chương Yên gật đầu, A Phong muốn đứng dậy, chỉ có thể dựa vào chính hắn ta, những người khác không thể làm gì được.
Lâm Phàm rời khỏi tường rào Lâm Nghi.
Mà trong một góc nào đó.
A Phòng quỳ rạp xuống đất, khóc lớn, nước mắt chảy xuôi trên gương mặt, rơi tí tách xuóng mặt đất, “Vì sao lại trở nên như vậy, vì sao lại như thế này…”
“Rõ ràng đã nói rồi mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây