Bọn hắn biết Vương Đại Bảo chính là người sống sót bình thường.
Chính là sức lao động miễn phí.
Nhìn đối phương đã không còn làm nữa, vậy mà còn đi theo bọn hắn, rõ ràng không có cơm tối, muốn cọ ở chỗ bọn hắn, đối với chuyện này, hắn ta cảm thấy không quan trọng lắm, dù sao thì nói chuyện cũng không tệ, có thể giúp được thì cứ giúp một chút.
“Đánh? KHông biết nữa, ta cảm thấy ta có thể cống hiến cho tường rào, là chuyện khiến ta vui vẻ nhất, nếu không phải bây giờ ta là người bình thường, thể lực có chút không tốt, ta hận đến đêm cũng không cần ngủ.”
Vương Đại Bảo thật tâm với tường rào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây