Ý rất rõ ràng.
Mẹ nó ta không muốn chuyện gì cũng phải quản..
Mấy chuyện nhỏ chứ giao cho lão Chu đi.
Chu Thế Thừa nhìn một cái đã nhìn thấy được ý nghĩ của Lâm Phàm, tiểu tử này hay lắm, có quyền lợi của người quản lý, còn muốn xem hắn ta là công cụ hình người, nhưng mà thôi, quản lý nhiều năm như vậy, đột nhiên mặc kệ mọi thứ, có vẻ như cũng không thích ứng lắm, quản lý chút ít sự việc, có vẻ cũng không tệ.
“Không thành vấn đề, nếu như đột nhiên bảo ta không cần làm chuyện gì cả, ta thực sự cũng không quen.” Chu Thế Thừa nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây