Nam tử có làn da ngăm đen không nhịn được mà bật cười, mỉa mai nói, “Mẹ nó đầu óc của ngươi có bệnh hay không, ở trong tận thế rồi mà ngươi còn nói với ta những thứ này? Hay là nói ngươi vẫn chưa từng nghe nói, khi một tường rào nào đó bị dị thú triều tiến công, thứ chờ đợi bọn hắn không phải là giải quyết tốt hậu quả như thế nào, mà là nên đối phó với đám chim sẻ đến sau thế nào.”
Sắc mặt Chu Thế Thừa âm trầm, vẻ mặt đầy lửa giận, nhưng vào lúc này, bên tai lại truyền đến tiếng Lâm Phàm.
“Lão Chu, nói nhảm với bọn hắn làm gì, tránh ra, để ta chặt bọn chúng.”
Lâm Phàm đứng dậy, nắm lấy bả vai Chu Thế Thừa, kéo ra phía sau, cầm theo đường đao ở trong tay, rồi đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, quay đầu lại nhìn về phía lão Vương, “Che mắt trẻ nhỏ lại, đừng để đứa nhỏ nhìn thấy, ảnh hưởng đến hình tượng của ta.”
“À.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây