Có thể dẫn dắt đội viên sống sót, mới là may mắn lớn nhất, mặt mũi hoàn toàn không cần.
“Được, cảm ơn.” Lâm Phàm nói.
Với số người mà hắn dẫn theo ra ngoài, vận chuyển thật sự khá chậm, bây giờ có sức lao động miễn phí, nhất định không thể bỏ qua.
Lương Hồng vẫy tay, bảo đội viên của nàng còn đang hoang mang tiến lên hỗ trợ, các đội viên của đội Cơ Thạch dường như vừa bừng tỉnh, vội vang tiến lên vận chuyển vật tư, khi đi ngang qua Lâm Phàm, đều tự giác cúi đầu, giống như đang chào hỏi, thể hiện sự kính sợ với Lâm Phàm.
Lâm Phàm nói, “Có thể nói cho ta một chút chuyện về đội Bạo Long không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây