Trong hồ nước, giọng nói Giang Hạo nhẹ nhàng, nghe không ra tâm tình gì, nhưng lại cực kì rõ ràng.
Ở bên ngoài cũng nghe thấy rõ ràng.
Hồng Vũ Diệp rũ mắt, không thể nhìn rõ suy nghĩa của nàng. Nàng không có bất kỳ động tác gì, giống như là không nghe thấy gì cả.
Mà Nại Hà Thiên thì chống cằm, như đang ngẫm nghĩ. Một lúc sau, hắn lên tiếng: “Ngươi là thư sinh đọc sách?”
Giang Hạo lắc đầu: “Vãn bối năm tuổi bắt đầu tu luyện, không có thời gian đi đọc sách.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây