Tay nâng Thiên Phong Bí Quyển, Phương Tịch bắt đầu thử nghiệm rút lấy tinh hoa trong đó, bổ sung Hỗn Nguyên Chân Công của mình.
- Ừm... Luyện hóa cột sống, đâm thẳng Nê Hoàn Cung, đến đây đạt cảnh giới nhập vi...
Nhìn thấy miêu tả có quan hệ tới Võ Sư nhị bộ, Phương Tịch ngưng thần suy nghĩ:
- nhập vi? Nê Hoàn? Nguyên lai Võ Sư nhị bộ, sau khi đột phá Nê Hoàn Cung, cũng có thể khống chế toàn thân cùng với quan sát trong thân thể? Cái này không phải giống như linh thức sao?
- Bởi vậy cảnh giới này, ta có thể nói đã sớm đạt đến... Vì lẽ đó bước thứ hai đối với ta mà nói, không khó.
- Tu tiên quả nhiên vượt qua võ đạo rất nhiều... Đã như thế, chỉ cần ta ngưng luyện ra quyền ý, là có thể thành Võ Sư nhị bộ...
- Còn Võ Sư tam bộ, cương gân thiết cốt, mua chút đan dược phụ trợ luyện cốt hẳn có thể nhanh chóng đột phá...
- Vì lẽ đó, thiếu chính là bước thứ tư thần cùng kình hợp?
Lợi dụng tài nguyên của một thế giới khác, nhanh chóng đột phá cảnh giới võ đạo, cái này cũng là kinh nghiệm của Phương Tịch.
Lúc này, hắn trọng điểm quan tâm nội dung có quan hệ tới Võ Sư nhất bộ trong Thiên Phong Bí Quyển.
- Quyền ý, huyền diệu khó hiểu... Bình thường mà nói, đại diện cho đỉnh cao của một loại võ đạo nào đó, nếu người Hoàng gia học tập Thiên Phong Bí Quyển, chỉ cần luyện thành bí kỹ trong đó, không ngừng tập luyện, là có thể cảm ngộ...
- Hỗn Nguyên Chân Công chỉ là ta sáng tạo, vẫn không có bí kỹ đối ứng... Bởi vậy, chỉ cần ta sáng tạo bí kỹ thuộc về Hỗn Nguyên Chân Công, đại khái có thể hiểu ra quyền ý... Cái này chính là chỗ tốt khi tự mình khai sáng võ học!
Nghĩ tới đây, Phương Tịch thả bí kỹ xuống, từ trong túi trữ vật lấy ra một cái bình ngọc.
Sau khi mở nắp bình, liền đổ ra một hạt Khí Huyết Đan, nhét vào trong miệng.
- Nếu như nói Võ Giả, Võ Sư đều là xây lầu, như vậy tư chất bản thân chính là nền đất, là trụ cột... Trụ cột càng mạnh, thành tựu lại càng lớn!
- Một ít Võ Giả thiên phú dị bẩm, thậm chí có thể vượt cảnh giới đánh bại Võ Sư! Đây chính là do tư chất quá mức cường hãn...
- Bởi vậy bổ sung khí huyết cũng rất trọng yếu.
Sau khi dùng Khí Huyết Đan, cảm thụ dược lực tỏa ra, Phương Tịch đi ra khỏi phòng, tới trong sân, bắt đầu diễn luyện võ học.
Nói đến cũng buồn cười.
Hắn mới giết Nhị tiểu thư của Hoàng gia, bị toàn thành lùng bắt.
Nhưng sau khi giết Hoàng Nguyên Đồ, trọng thương Hoàng gia, tuy bảng truy nã vẫn treo, nhưng tần suất lùng bắt trái lại giảm đến hầu như không có.
Dù hắn tùy ý chọn một gian nhà hoang, cũng không có người tới quấy rầy.
Hiển nhiên... Những kẻ xỏ giày kia, đều sợ chọc người điên chân trần như hắn!
- Nhân cơ hội này, tiếp tục luyện công!
Phương Tịch đắm chìn trong Hỗn Nguyên Chân Công.
Đối với hắn mà nói, đây mới là mục đích chủ yếu nhất.
Còn người võ quán Bạch Vân, cái kia đều là việc nhỏ không đáng kể...
...
- Hỗn Nguyên... Hỗn Nguyên...
Trong đình viện, Phương Tịch chỉ mặc võ phục đơn giản, tùy ý vung múa quyền cước.
Một chiêu một thức của hắn thoạt nhìn rất tùy ý, giống như múa chơi.
Nhưng nếu có Võ Sư ở đây, sẽ cảm giác trong một chiêu một thức kia, tựa hồ chất chứa triết lý vô thượng, làm người dư vị vô tận.
- Bí kỹ là sau khi võ công quen thuộc trôi chảy, tự nhiên sản sinh ra kết tinh đỉnh cao!
- Hỗn Nguyên Chân Công của ta hợp bách gia, lẫn nhau không quá hài hòa, bởi vậy chậm chạp không có bí kỹ... Nhưng không sao.
Ở dưới Khí Huyết Đan phụ trợ, thể phách của Phương Tịch lại tăng cường lần nữa.
Mà lúc này, vốn không thể sáng tạo bí kỹ, cũng nhìn thấy ánh rạng đông!
Trong lúc hắn vận công, nắm lấy một điểm linh quang, bắt đầu đánh ra chiêu thức rải rác.
- Thất bại...
- Không phải như vậy...
- Chân kình vận chuyển không đúng...
- Chiêu này còn cần điều chỉnh...
Nhật lặn nguyệt lên, nguyệt lặn nhật lên, thời gian trong lúc vô tình trôi qua.
Phương Tịch giống như thợ đá, không ngừng điêu khắc Hỗn Nguyên Chân Công, khiến cho ngọc thô chưa mài dũa bên trong hiện ra nhân gian.
Rốt cục...
Khi ánh bình minh thứ nhất khoác ở người Phương Tịch, đột nhiên ánh mắt hắn lấp lóe, tay phải giơ lên, năm ngón tay khép lại, hóa thành một chưởng, chậm rãi đẩy về phía trước:
- Bí kỹ... Hỗn Nguyên Vô Cực!
Ầm!
Chân kình khủng bố bộc phát, một ngọn núi nhỏ trước mặt hắn nổ thành bột mịn.
Ào ào ào!
Trong đá vụn đầy trời, Phương Tịch đặt chân ở trên đại địa, sau lưng chính là triều dương chậm rãi bay lên:
- Như mặt trời bay lên, như căn nguyên khởi nguồn! Cái này chính là quyền ý của ta!
Sau khi suy nghĩ ra bí kỹ Hỗn Nguyên Chân Công, Phương Tịch liền tự nhiên cảm ngộ ra quyền ý, trở thành Võ Sư nhất bộ!
Không chỉ vậy!
Chân kình của hắn thẩm thấu cột sống, khống chế toàn thân, sau đó dễ như trở bàn tay dọc theo nhâm đốc một đường đi lên, đột phá Nê Hoàn Cung!
- Võ Sư nhị bộ, nhập vi, cảnh giới này ta đã sớm thành, bởi vậy bước này không hề trở ngại.
Trong khoảnh khắc Phương Tịch đi ra hai bước trên con đường Tông Sư!
- Còn bước thứ ba cương gân thiết cốt, là phải lấy nhập vi làm trụ cột, mỗi ngày lấy chân kình rèn luyện xương cốt và gân mạch, cải tạo đến cực kỳ cứng cỏi...
- Tuy Đại Lương ít có linh dược gia tốc quá trình này, nhưng đan dược phụ trợ luyện cốt và gân mạch ở tu tiên giới lại không ít...
- Cho tới cuối cùng thần cùng kình hợp... Là một loại cảm ngộ, phiền toái nhất.
Phương Tịch đã không còn nghi hoặc con đường của mình.
Chỉ cần hoàn thành bốn bước này, là hắn có thể đột phá trở thành võ đạo Tông Sư, chân cương Võ Thánh!
Dù đặt ở Thanh Trúc Phường Thị, tu sĩ Luyện Thể tầng ba cũng coi như một nhân vật.
...