Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 8: Bạch vân (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Phương Tịch gật gù, tiếp tục luyện bộ pháp trên cọc gỗ.

Chờ đến buổi chiều, giáo đầu đổi thành Mộ Phiêu Miểu mặc áo trắng.

- Bạch Vân Chưởng của võ quán ta có ba tầng thứ, Bạch Vân, Ô Vân, Hắc Vân!

Mộ Phiêu Miểu nhìn cọc gỗ, nhẹ nhàng nhấn ra một chưởng.

Đùng!

Trên cọc gỗ, lập tức hiện ra một chưởng ấn thâm thúy, thậm chí ở biên giới chưởng ấn, còn có thể nhìn thấy vết tích màu đen.

Mũi Phương Tịch giật giật, lại ngửi được một mùi tanh hôi, vẻ mặt biến đổi:

- Độc?

- Không sai, phản ứng của ngươi rất nhanh.

Mộ Phiêu Miểu lộ ra nụ cười:

- Bạch Vân Chưởng vốn là độc công! Hậu kỳ cần luyện độc tố vào trong chưởng lực, dưới một chưởng, người dính liền chết! Đương nhiên, mới bắt đầu không cần, chỉ cần đánh cọc gỗ luyện chưởng lực là được, ta làm mẫu cho ngươi một lần.

Cách luyện tập Bạch Vân Chưởng, chính là mỗi ngày đập bàn tay, tốt nhất phối hợp túi cát thuốc bí chế của võ quán Bạch Vân.

Ở phương diện này, xưa nay Phương Tịch không keo kiệt, lập tức mua mười cái túi cát tốt nhất, không ngừng luyện tập chưởng lực.

Mà hắn có thể cảm giác được, theo không ngừng đập tay, làn da của hắn càng ngày càng rắn chắc, khí lực cũng tăng cường...

Thời gian bất tri bất giác chậm rãi trôi qua.

...

Thanh Trúc Sơn.

Phương Tịch mở cửa, nhìn tuyết bay đầy trời, cùng với chút ít gia cụ trong ổ chó của mình, không khỏi thở ra một ngụm bạch khí:

- Giống như cách một thế...

Ở Đại Lương Thế Giới, hắn là Phương công tử phú giáp một phương, trong thành Hắc Thạch có biệt thự mỹ tỳ, tuy thỉnh thoảng gặp trắc trở, nhưng dùng bạc có thể giải quyết chín mươi chín phần trăm sự tình.

Nhưng ở tu tiên giới Nam Hoang, hắn chỉ là con tôm nhỏ.

Ở tầng thấp nhất của tu tiên giới, giãy dụa để cầu ấm no.

Chỉ có thể nói một chữ… thảm!

- Rừng Bích Ngọc Trúc Thúy vẫn phải tiếp tục chăm nom, thân phận linh nông của Thanh Trúc Sơn này tuy thảm, nhưng dù sao cũng hơn những tán tu thất nghiệp kia...

Phương Tịch sờ sờ trong lòng ngực, phát hiện yêu trùng Thạch Long Tử vẫn còn ở đó.

- Việc cấp bách là đi xử lý một phen, sau đó mua phù lục, tốt nhất là mua một Pháp khí hạ phẩm phòng thân!

Hắn xưa nay không quên mình chân chính dựa vào là cái gì!

Đại Lương cũng không phải thiên đường gì.

Nếu không có đủ lực lượng, hắn cái gì cũng không hưởng thụ được!

Bất quá dựa vào tu tiên giả tai thính mắt tinh, còn có vài tờ phù lục bảo mệnh ép đáy hòm, hắn cảm thấy cho dù đối đầu Xà Lôi và Mộ Phiêu Miểu cũng có thể giết ngược.

Đồng thời thỉnh thoảng biến mất một quãng thời gian, trái lại càng làm cho những kẻ ngấp nghé kia không mò ra hư thực, duy trì được Phương phủ thần bí.

Nhưng Phương Tịch biết, tháng ngày như vậy sẽ không quá dài.

Những linh cẩu và kền kền núp trong bóng tối kia, luôn có một ngày không nhịn được.

Bởi vậy hắn còn cần tăng cường lực lượng!

Đối với tu tiên giả mà nói, phương pháp tăng cường lực lượng thuận tiện nhất, tự nhiên là đột phá cảnh giới.

Ngoài ra, biện pháp lợi dụng vật ngoại thân tăng cao thực lực, cũng hơn ở Đại Lương nhiều.

Tỷ như phù lục lợi hại, khôi lỗi, linh thú... thậm chí Pháp khí!

- Bằng vào pháp lực của ta bây giờ, nhiều nhất thao túng một Pháp khí hạ phẩm, nhưng đã đầy đủ... Dù sao những Võ Sư ở Đại Lương kia, phần lớn ngay cả tên nỏ cũng tránh không thoát, còn phải kiêng kỵ quan phủ của Đại Lương.

Pháp khí!

Đây là vũ khí cơ bản của tu sĩ Luyện Khí kỳ, chia làm hạ, trung, thượng, cùng với cực phẩm.

Dù là Pháp khí hạ phẩm cấp thấp nhất, cũng có giá trị khoảng mười viên linh thạch.

Còn Pháp khí đỉnh cấp chân chính, chỉ có Luyện Khí viên mãn và Trúc Cơ sơ kỳ mới mua nổi.

Nghe đồn trên Pháp khí còn có Linh khí, thậm chí Pháp bảo... Nhưng mấy cái này không phải Phương Tịch bây giờ có thể nghĩ tới.

Hắn mặc áo bông, bên ngoài khoác một tầng áo tơi, đi vào trong tuyết lớn.

Không phải không thể dùng pháp thuật giữ ấm, nhưng Luyện Khí kỳ pháp lực có hạn, cần tiết kiệm...

Đột nhiên đối diện đi tới một người, chính là Mạch lão đầu.

- Phương tiểu ca...

Sắc mặt hắn hồng hào chào hỏi.

- U, Mạch lão đầu ngươi mặt đỏ lừ lừ, là có việc vui gì sao.

Phương Tịch khẽ mỉm cười, biết mấy ngày nay đối phương đi nơi nào.

- Ai, chỉ là ngày đông tẻ nhạt, đi uống chút trà tìm niềm vui mà thôi...

Mạch lão đầu thản nhiên trả lời.

Nhưng Phương Tịch nhìn hai chân hắn hơi run, dáng dấp như hồi quang phản chiếu, không khỏi liếc một cái.

Tuy tu tiên giả khí mạch dài lâu, nhưng túng dục quá độ, cũng sẽ xảy ra chuyện...

Bất quá chuyện này không liên quan gì tới hắn.

Xem ra công phu mị thuật của những tiểu tỷ tỷ kia lại tăng lên.

- Phương tiểu ca, mấy ngày không gặp, khí sắc càng tốt nha...

Mạch lão đầu cảm thấy Phương Tịch hôm nay, trên người nhiều hơn mấy phần khí chất dương cương, không cẩn thận chặt chẽ giống như thường ngày, không khỏi cười hỏi.

- Bế quan mấy ngày, hơi có thu hoạch mà thôi.

Phương Tịch chắp tay trả lời, sau đó đi về phía phường thị.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)