Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 73: Chuẩn bị rời đi (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Phốc!

Phương Tịch mặt không hề cảm xúc đưa tay, nắm lấy cây gai sau lưng mình, đột nhiên rút ra.

Hỗn Nguyên Kình của hắn đại thành, tương đương với Luyện Thể tầng hai, Luyện Khí trung kỳ bình thường triển khai pháp thuật cũng chưa chắc đánh chết được hắn, huống chi chỉ là một Luyện Khí sơ kỳ?

Sau khi cây gai của đối phương đột phá da thịt, liền bị xương cốt trải qua chân kình cường hóa gắt gao kẹp chặt, không thể tiến thêm.

- Tha mạng a!

Tu sĩ vóc dáng thấp trực tiếp quỳ xuống đất, lớn tiếng xin tha:

- Muốn giết ngươi là Bách Xảo Lâu Kỳ Nghênh Tùng... Hai huynh đệ chúng ta chỉ phụng mệnh làm việc...

- Các ngươi làm sao truy tung được ta?

Vẻ mặt Phương Tịch không chút biểu cảm.

Tu sĩ vóc dáng thấp vội vã trả lời:

- Là Nghênh Tùng, hắn thoa Tam Nhật Hương trên chén trà của ngươi, hương liệu này hầu như vô sắc vô vị, chỉ có người trải qua huấn luyện đặc thù mới ngửi được, có thể duy trì ba ngày không tiêu tan...

- Thì ra là vậy!

Phương Tịch gật đầu, bỗng nhiên thân hình như điện bay tới trước, một chưởng đặt lên đỉnh đầu tu sĩ vóc dáng thấp.

Phốc!

Đối phương nhất thời ngã xuống, óc vỡ toang mà chết, bàn tay tản ra, mấy cây xương châm màu đen rơi xuống.

- Pháp khí sử dụng một lần Thấu Cốt Đinh?

Phương Tịch rất hứng thú cất đi.

Đối với kẻ địch và rắn độc, hắn xưa nay sẽ không nhân từ nương tay.

Hơi lục xoát người tu sĩ vóc dáng thấp, không phát hiện vật gì có giá trị.

Phương Tịch lấy túi trữ vật của tu sĩ cao lớn, lại cẩn thận mò thi một lần.

Sau đó lại thu hồi Quỷ Đầu Đao, bắn ra hai đoàn hỏa tinh, đốt cháy hai bộ thi thể thành tro bụi, nhanh chóng rời hiện trường.

- Bách Xảo Lâu chết tiệt... vì mấy chục viên linh thạch đã động thủ với ta?

Vừa đi, Phương Tịch vừa oán thầm:

- May là không có Luyện Khí hậu kỳ, bằng không ta liền nguy hiểm...

- Mấy chục viên linh thạch, quả nhiên chỉ có thể xúc động loại mặt hàng này...

Lúc này hắn cảm giác mình đợi võ công tăng lên mới tiến hành mậu dịch hai giới, quả thật là cực kỳ sáng suốt!

- Đồng thời... trước đó ta quá liều lĩnh, còn chưa đủ khiêm tốn.

- Lần này, nhất định phải càng khiêm tốn.

Không có về khu lều gỗ, Phương Tịch đi thẳng tới rừng Linh Trúc của mình, bóng người lóe lên, biến mất không thấy.

Bất luận trốn ở nơi nào trong Thanh Trúc Sơn, đều có khả năng bị tìm tới.

Chỉ có ở dị giới, mới tuyệt đối an toàn!

- Ai... dáng vẻ của Yêu Ma Thụ càng thêm cao to.

Trong nhà dân bỏ đi, Phương Tịch ngẩng đầu, nhìn Yêu Ma Thụ cao vút trong mây, buông xuống từng chiếc cành, trên cành còn kết nối quái vật, không khỏi thở dài.

Nếu không phải tình huống bên này nguy cấp, Yêu Ma Thụ bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá, hắn mới không sốt ruột bán lượng lớn thịt Thái Tuế, làm cho người mơ ước.

- Con đường tu tiên, che kín bụi gai, cũng may, lần này là ta thắng.

Sau khi đến nơi này, tâm tình của Phương Tịch mới có thời gian bình tĩnh lại, kiểm tra chiến lợi phẩm.

Đầu tiên là pháp khí hạ phẩm... Quỷ Đầu Đao!

Đao này toàn thân đen nhánh, dài ba thước, rộng nửa thước, cán đao lấy Âm Tàm Ti quấn quanh, cuối cùng còn có một đầu quỷ tạo hình dữ tợn khủng bố, mặt xanh nanh vàng!

- Không tệ, cấm chế trong pháp khí hoàn chỉnh, suýt chút nữa đã cắt đứt Thanh Hòa Kiếm... Bán ra ít nhất được mười viên linh thạch!

Phương Tịch sớm đã cảm thấy Thanh Hòa Kiếm sử dụng không tiện tay, bởi vì pháp khí này từ lâu tàn tạ, hiện tại cũng coi như tìm được vật thay thế.

Ngoài ra còn có ba cái pháp khí một lần... Thấu Cốt Đinh!

Loại pháp khí này chỉ có thể sử dụng một lần, vô cùng thâm độc, nhưng uy lực công kích rất mạnh, có thể đạt đến hạn mức tối đa của pháp khí hạ phẩm.

- Đáng tiếc, thể tu không sợ nhất là loại thủ đoạn quỷ mị, bởi vì năng lực sinh tồn mạnh!

Phương Tịch vui mừng, không chút ghét bỏ thể tu hạ đẳng.

Ngay sau đó, hắn lấy một cái túi gấm ra.

- Hẳn là túi trữ vật... trên người tu sĩ vóc dáng thấp một chút tài vật đan dược đều không có, khẳng định đều đặt ở trong túi trữ vật.

- Hai phỉ tu này tu vi không cao, pháp khí không tinh, ngay cả bảo vật phòng ngự cũng không có, bằng không sẽ không bị ta dễ dàng chém giết, có thể thấy được cũng là tầng dưới chót trong phỉ tu!

Tuy Phương Tịch chưa từng dùng túi trữ vật, nhưng tốt xấu gì cũng thấy qua heo chạy.

Lúc này hai tay cầm túi trữ vật, vận chuyển Trường Xuân Quyết, từng tia pháp lực thấu nhập vào, mài mòn lạc ấn của chủ nhân cũ.

Nhưng khiến Phương Tịch không nghĩ tới là, pháp lực của hắn quá mức thấp kém, lại tiêu hao ròng rã năm canh giờ, mới miễn cưỡng xóa đi lạc ấn trong túi trữ vật.

Ầm ầm!

Cảm nhận được ấn ký trong túi trữ vật đã bị xóa sạch, Phương Tịch không chút do dự, lạc ấn xuống pháp lực của mình.

Mà mượn túi trữ vật, linh thức của hắn tựa hồ rời thân thể, cảm ứng được một vùng không gian khác.

Đó là một không gian màu xám, đại khái dài rộng cao chỉ khoảng ba thước.

Ở trong không gian, đặt rất nhiều vật phẩm.

Bao quát một đống nhỏ vàng bạc ngọc khí, 13 viên linh thạch hạ phẩm, cùng với một ít bình bình lọ lọ...

- Không hổ là túi trữ vật!

Phương Tịch hơi có chút yêu thích không buông tay chơi đùa với túi trữ vật:

- Ta mới vừa chuẩn bị di chuyển, lại đưa tới thứ tốt... hai huynh đệ này thật là tống tài đồng tử...

Trên thực tế, nếu không tính tấm Phá Cấm Phù kia, Phương Tịch còn nghèo hơn hai huynh đệ này!

- Trời đánh Bách Xảo Lâu, ngay cả quỷ nghèo như ta cũng cướp, món nợ này, sớm muộn có một ngày sẽ tính rõ ràng với các ngươi!

Tuy căn cứ lời khai, hai phỉ tu quẫn bách này không hẳn do Kỳ Lục sai bảo, mà là Kỳ Nghênh Tùng làm.

Dù sao dựa theo Phương Tịch hiểu rõ vị chưởng quỹ kia, làm việc kín kẽ không lỗ hổng, không có khả năng phái ra mặt hàng như vậy.

Nhưng Phương Tịch vẫn trực tiếp ghi nợ cho Bách Xảo Lâu.

Còn Nghênh Tùng, ngày sau nếu nhìn thấy, tất nhiên sẽ cho hắn đẹp mặt.

- Chỉ bất quá, thực lực của ta bây giờ còn không cách nào lay động được loại quái vật khổng lồ kia, trước khiêm tốn tăng cao tu vi lại nói...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)