Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 66: Thái tuế (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Đường Toàn, Lưu Đào Đào tụ tập chung một chỗ, thấp thỏm nhìn một người ở ngoài cửa.

Người kia mặc áo bào đen, vóc dáng cao gầy, cằm hơi nhọn, cho người cảm giác cay nghiệt, chính là Trịnh Thiên Bảo!

Bên người Trịnh Thiên Bảo còn theo mấy võ quán chủ.

Mộ Thương Long hơi phân biệt một phen, liền tức giận mắng:

- Võ quán Tam Hoa Hứa Minh Tuyệt, võ quán Hồng Nham Trương Thiên Bá... Các ngươi lại mời người ngoài ra tay?

- Ha ha, Mộ quán chủ nói không đúng, chúng ta chỉ nghe nói có võ giả muốn khiêu chiến cao đồ của ngươi, nên đến xem náo nhiệt mà thôi.

Trương Thiên Bá thoạt nhìn thô lỗ, kỳ thực tâm tư thâm độc, có danh xưng độc xà, cười hì hì nói.

Bọn họ đỏ mắt vật tư của võ quán Bạch Vân đã lâu, lại kiêng kỵ võ quán một môn hai Võ Giả, đặc biệt là Phương Tịch kia, chân lực quả thực không giống phàm nhân.

Lần này cũng quyết tâm, kêu gọi Trịnh Thiên Bảo, cùng nhau đến đây làm khó dễ!

- Nếu muốn khiêu chiến, còn xin chờ một chút, đại sư huynh của chúng ta không có nhà.

Lưu Đào Đào nói.

- Ha ha, không sao không sao... Hắn không có chúng ta liền chờ, dù chờ mười ngày tám ngày cũng không sao, chỉ là phải làm phiền Mộ quán chủ chiêu đãi.

Trịnh Thiên Bảo cười ha ha, muốn đi vào võ quán.

Nói trắng ra, hắn cũng là lương thực không đủ, mới bị thuyết phục.

Dù sao khí huyết của Võ Giả hơn người, sức ăn cũng dọa người!

- Cái này tự nhiên!

Khuôn mặt của Mộ Thương Long co giật, nhìn đám người Trương Thiên Bá ở sau lưng, trong lòng âm thầm kêu khổ.

Này quả thực là muốn ăn sạch võ quán Bạch Vân!

...

Khi Phương Tịch trở về, vừa hay nhìn thấy tình cảnh này.

- Làm sao? Võ quán chúng ta chuẩn bị mở nhà ăn tập thể sao?

Hắn nhìn mấy võ giả bắt đầu đánh cướp nhà bếp, cảm giác có chút bất đắc dĩ.

Đặt ở trước đây, những võ giả cao cao tại thượng này, tuyệt đối sẽ không làm sự tình hạ tiện như thế.

Vì cướp một chén cơm, lại đánh đến ngất trời!

- Ngươi là Phương Tịch?

Trịnh Thiên Bảo để bát đũa xuống, cười ha ha:

- Chúng ta đến nhà khiêu chiến, sư phụ ngươi chiêu đãi một chút, không phải là việc bình thường sao?

- Xin ăn ta thấy nhiều, nhưng xin ăn đến một bước này, còn là lần đầu nhìn thấy.

Phương Tịch gật gù, bỗng nhiên thân hình đi tới trước mặt Trịnh Thiên Bảo.

- Cái gì?

Trịnh Thiên Bảo kinh hãi đến biến sắc.

Phi Vân Công của hắn vốn chú trọng thân pháp, lại thua người trẻ tuổi này một bậc!

- Nếu đến rồi, thì không cần đi!

Phương Tịch tiện tay vung ra.

Trịnh Thiên Bảo giơ cánh tay lên đón đỡ.

Răng rắc!

Chỉ nháy mắt, hắn liền cảm giác ở trong một chưởng kia, tựa hồ mang theo nhiều tầng kình lực!

Có độc kình, có giảo kình, còn có lôi kình... Để cho nửa người của hắn tê dại.

Phốc!

Sau một khắc, Phương Tịch liền đánh gãy cánh tay của Trịnh Thiên Bảo, cả người bay ra sau.

Nhìn thấy cảnh này, bát cơm trong tay Trương Thiên Bá sợ đến rớt xuống, chia năm xẻ bảy...

...

Sau nửa canh giờ.

- Sư đệ, ngươi thật sự... thành Võ Sư?

Mộ Phiêu Miểu nghĩ đến hình ảnh vừa nãy, Phương Tịch đại phát thần uy, mấy chiêu liền phế bỏ đám người Trương Thiên Bá, trong con ngươi lấp lóe dị quang.

- Phải!

Phương Tịch mỉm cười gật đầu.

- Được!

Mộ Thương Long nói to, mắt hổ rưng rưng:

- Võ quán Bạch Vân ta... lại xuất hiện Võ Sư! Võ học tam lưu, tuyệt đối không phải không có đường! Các ngươi còn lo lắng cái gì?

Bị hắn răn dạy, Hách Lam, Lưu Đào Đào… vội vàng khom người, lớn tiếng nói:

- Chúc mừng đại sư huynh đột phá chân kình, thành tựu Võ Sư!

- Ta cũng gặp may đúng dịp mà thôi.

Phương Tịch biết, nếu là võ giả bản thổ tập luyện võ học tam lưu, muốn đột phá sẽ khó khăn dường nào.

Ngoại trừ từ nhỏ thiên phú dị bẩm, may mắn ăn được thiên tài địa bảo, thì chỉ có thể bật hack như hắn.

Hắn liếc nhìn xung quanh, phát hiện những người không liên quan đều bị đuổi đi, tiếng nói cũng trở nên nghiêm túc:

- Mộ sư phụ... Hiện tại chúng ta nên suy tính làm sao đi ra ngoài a.

- Đi ra ngoài? Nói nghe thì dễ?

Mộ Thương Long cười khổ:

- Lúc trước Lệnh Hồ Dương nói hắn có biện pháp, nhưng sau đó Nguyên Hợp Sơn lại bị người diệt...

Vừa nói, hắn vừa nhìn Phương Tịch, cảm giác đệ tử này ra tay khả năng rất lớn.

Nhưng Mộ Thương Long là người thông minh, sẽ không hỏi chuyện không nên hỏi.

Phương Tịch rất thưởng thức thái độ của đối phương, mở miệng nói:

- Lúc trước ta từng gặp được một đạo nhân, hắn nói tương lai ta sẽ rơi vào tử kiếp, chỉ có mua linh phù của hắn mới có thể giải... vì vậy ta bỏ ra mười ngàn lượng hoàng kim, từ trong tay hắn mua lại đạo linh phù kia... Bây giờ suy nghĩ một chút, khả năng nói chính là hôm nay.

- Vạn lượng hoàng kim?

Khóe miệng của Mộ Thương Long run run, nhưng cảm giác đệ tử này của mình có thể làm ra được!

Dù sao trước kia đan dược một ngàn lượng hoàng kim cũng là đối phương mua!

- Linh phù kia ở nơi nào?

Mộ Phiêu Miểu thật tin, vội vã truy hỏi.

- Ở nhà cũ của ta, chờ ngày mai ta về tìm một chút...

Phương Tịch ngáp một cái.

Chờ hắn tích góp đủ linh thạch, mua được Phá Cấm Phù, tự nhiên sẽ tìm được...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)