Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 62: Tiên pháp đối chân kình (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Bất quá từ góc độ người bình thường suy nghĩ, Lệnh Hồ Dương vừa thả ra tin tức có thể rời khỏi thành, Nguyên Hợp Sơn liền bị tập kích, xác thực rất dễ dàng liên hệ với nhau.

- Không... Ta chỉ vì võ công của ngươi.

Hắn lắc đầu.

- Chỉ cần ngươi dạy cho ta phương pháp ngự kiếm, ta hai tay dâng Nguyên Hợp Ngũ Lôi Thủ!

Lệnh Hồ Dương không chút nghĩ ngợi trả lời.

Đây là một ngoan nhân chân chính, vì lợi ích, cái gọi là sư môn, mật truyền... căn bản không để ở trong mắt.

- Không cần, ta tự có thể lấy được tin tức ta muốn.

Phương Tịch nhìn Lệnh Hồ Dương, bỗng nhiên nhíu mày:

- Thương thế của ngươi... khôi phục có chút nhanh

Lệnh Hồ Dương yên lặng một hồi, đột nhiên xé rách trường bào của mình.

Ở trên lồng ngực của hắn, thình lình có từng phù văn đen nhánh giống như nòng nọc, lúc này đang quay xung quanh vết thương, giống như một vòng phong ấn.

Ở trong phù văn đen nhánh, vết thương đang nhanh chóng khép lại.

- Chú Nhân?

Phương Tịch nhíu mày:

- Không đúng... Ngươi lại có thể hơi lợi dụng Yêu Ma chú lực?

- Yêu Ma chú lực... Là lực lượng vượt qua võ đạo, phàm nhân khó có thể nắm giữ, trừ khi lấy lượng lớn tinh huyết võ giả, mới có thể ngắn ngủi áp chế. Cái này cũng là bí pháp của Nguyên Hợp Sơn ta!

Lệnh Hồ Dương lấy ra một cái bình nhỏ, uống tất cả tinh huyết màu nâu bên trong, trên mặt xuất hiện một tia đỏ sẫm:

- Đây chính là biện pháp ra khỏi thành... Yêu Ma Thụ chỉ ngăn cản người bình thường, nhưng sẽ không ngăn cản đồng loại... Chỉ cần chúng ta hóa thành Yêu Ma có ý thức, tự nhiên có thể chạy đi!

- Vì lẽ đó ngươi trắng trợn bắt võ giả, chính là vì tinh luyện tinh huyết? Áp chế chú lực trong cơ thể?

Tay trái của Phương Tịch đưa vào trong tay áo, âm thầm nắm chặt cái gì đó:

- Vậy Kiều Ngũ Xương từng mưu hại ta thì sao?

- Chết rồi... Dù sao gần đây tinh huyết quá ít, ta có thể cảm giác được, Ma Thụ đang dần dần ăn mòn ý thức của ta...

Lệnh Hồ Dương mỉm cười:

- Thế nào? Ta cũng coi như báo thù cho ngươi chứ? Cái này có thể thành trụ cột để chúng ta hợp tác không?

- Ngươi quả nhiên còn máu lạnh hơn ta! Cũng càng không có nguyên tắc!

Vẻ mặt Phương Tịch khôi phục lại yên lặng:

- Đáng tiếc ta tới đây, đã từng lập xuống lời thề, muốn đấu người ác nhất, ngươi rất thích hợp!

- Vậy thì thật đáng tiếc!

Chú ấn trên ngực Lệnh Hồ Dương đang nhanh chóng khuếch tán, rất nhanh trải rộng toàn thân.

Đột nhiên!

Đại địa sau lưng Phương Tịch nổ tung, từng rễ cây giống như mũi thương xông lên!

Đây là năng lực sau khi Lệnh Hồ Dương hóa thành Bán Yêu Ma nắm giữ!

Đổi thành Võ Sư bình thường, dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, làm không tốt sẽ bị thiệt thòi!

Nhưng Phương Tịch vẫn luôn phòng bị Lệnh Hồ Dương!

Binh binh bàng bàng!

Khi rễ cây đâm đến sau lưng Phương Tịch, đâm rách quần áo, lại bị một tầng kim quang ngăn trở, không cách nào tiến thêm!

Ở trong tay Phương Tịch, một tấm bùa chú đang nhanh chóng tiêu hao.

Kim Quang Tráo Phù!

- Ngươi thật ra ngoài dự liệu của ta!

Lệnh Hồ Dương nhìn tầng kim quang kia, ánh mắt suy tư.

Lúc này Phương Tịch lại chỉ tay một cái.

Xèo!

Thanh Hòa Kiếm hóa thành thanh quang, giống như dải lụa đâm ra.

- Bí kỹ Ngũ Lôi Hóa Cực!

Lệnh Hồ Dương quát lên, giữa hai tay tựa hồ có hồ quang nổi lên, nhanh chóng hợp lại ở giữa, nắm lấy mũi kiếm!

Chân kình khủng bố bạo phát, lại khiến Thanh Hòa Kiếm phát ra thanh âm rên rỉ.

- Dựa vào, thể tu thật phiền phức!

Phương Tịch có thể nhìn thấy, Thanh Hòa Kiếm đã xé rách huyết nhục của Lệnh Hồ Dương, lại bị khớp xương gắt gao kẹp chặt, không thể tiến thêm.

Thậm chí chân kình của đối phương hình thành từng sợi tơ, giống như kén tằm, đang chặt đứt liên hệ của mình cùng Thanh Hòa Kiếm.

- Người này, nếu sinh ra ở tu tiên giới Nam Hoang, nói không chừng có thể xông ra một phen sự nghiệp!

Nhìn tình cảnh này, trong lòng Phương Tịch cảm khái, lại kiên định quyết tâm giết người hơn.

Tay phải khẽ vung, lại lấy ra một tấm phù lục ép đáy hòm.

Mặt ngoài phù lục nổi lên từng tia hồ quang, giống như sấm sét lưu động.

Vừa xuất hiện, liền mang theo khí tức làm người sợ hãi.

Cấp một trung phẩm... Tiểu Lôi Phù!

- Đi!

Phương Tịch truyền pháp lực vào phù lục, sau đó chỉ về phía Lệnh Hồ Dương.

Ầm ầm!

Một ánh chớp màu xanh xuất hiện, mang theo lực lượng kinh khủng, trong thời gian ngắn đánh trúng Lệnh Hồ Dương, làm cho toàn thân người này cháy đen, phát ra tiếng kêu thảm thiết, hiển nhiên bị thương tổn nghiêm trọng.

- Tiểu Lôi Phù không chỉ là phù lục cấp một trung phẩm, còn là Lôi thuộc tính, ảnh hưởng tới Yêu Ma càng lớn!

Nhìn thấy tình cảnh này, Phương Tịch suy tư, động tác trên tay nhanh chóng:

- Đi!

Thanh Hòa Kiếm chém qua, trong nháy mắt, hai tay hai chân của Lệnh Hồ Dương bị chém xuống.

- A!

Lệnh Hồ Dương kêu thảm một tiếng, đã hoàn toàn hôn mê.

Phương Tịch đi qua quan sát, chỉ thấy ở vị trí vết thương, còn có từng tia thịt mầm xuất hiện, từng phù văn màu đen giống như nòng nọc đang ngoan cường trị liệu thương thế, duy trì inh cơ của hắn!

- Yêu Ma chú lực này, quả thật không tầm thường.

Sau khi cảm khái, Phương Tịch nắm lấy Lệnh Hồ Dương đã biến thành nhân côn, nhanh chóng đi xa.

Hắn muốn tìm một chỗ an toàn, lại dùng Mê Hồn Thuật chậm rãi bào chế đối phương.

Người này vì sống ra khỏi thành đã phát điên, ngay cả võ giả bên mình cũng ra tay.

Dù Phương Tịch đối phó hắn như thế nào, cũng sẽ không có gánh nặng trong lòng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)