Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 57: Cưỡng bức (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Cửa thành nam.

- Có người nói phân bộ Nguyên Hợp Sơn cao thủ không ít, ma tai tới nay, càng vơ vét lượng lớn võ giả bại hoại... Nếu cùng nhau tiến lên, ta cũng rất phiền phức.

Dù sao tu tiên giả pháp lực cũng có hạn.

Bất quá Phương Tịch vẫn chuẩn bị gặm cái xương cứng này.

- Muốn tiêu diệt Nguyên Hợp Sơn, trước tiên cắt cánh chim...

Kế hoạch của Phương Tịch rất đơn giản.

Dù sao mỗi ngày võ giả của Nguyên Hợp Sơn đều phải ra ngoài vơ vét vật tư, vậy hắn có thể ẩn núp ở xung quanh, ra bao nhiêu giết bấy nhiêu.

Lúc này thành Hắc Thạch trải rộng nguy hiểm, mới đầu Nguyên Hợp Sơn chưa hẳn có thể phát hiện!

Mà đợi bọn họ phát hiện không đúng, đại khái đã không kịp.

Ở phụ cận trụ sở của Nguyên Hợp Sơn chờ đợi một lúc, Phương Tịch nhìn thấy một đám người đi ra.

Trong đó đầu lĩnh, rõ ràng là một thiếu nữ khí chất lành lạnh.

- Nữ nhân? Một trong ba bá chủ của Nguyên Hợp Sơn… Thuần Vu?

Ánh mắt Phương Tịch sáng lên:

- Chính là ngươi!

Hắn cũng không có thói quen nữ nhân không giết gì.

Chỉ cần là kẻ địch, càng đẹp, thiên phú càng cao, càng đáng chết!

Bởi vì đẹp đẽ và thiên phú, đều rất dễ phát sinh biến số!

Mà cẩu giả (*kiểu loại người âm thầm phát tài) ghét nhất là biến số!

Bước chân của Phương Tịch cực kỳ nhẹ nhàng, giống như một con mèo, ung dung đi theo.

Làm hắn kinh ngạc là, đội nhân mã này không có lẻn vào nội thành, mà ở trong bóng tối tách ra, bao vây một đại trạch.

Thuần Vu một thân quần trắng, giống như đám mây, bồng bềnh đi vào.

Ầm!

Một lát sau, trong đại trạch truyền ra tiếng vang thật lớn!

Một tiếng nói giận dữ hét:

- Xú nữa nhân của Nguyên Hợp Sơn, Trương Tuấn Minh ta chỉ không đáp ứng thần phục, liền đến vây giết lão tử?

Người này chính là Trương Tuấn Minh.

Lúc này bắp thịt toàn thân hắn nhô lên, chiều cao cao hơn bình thường một cái đầu, giống như Cự Linh Thần, đánh về phía Thuần Vu:

- Ăn ta một quyền!

Ngón tay hắn khép lại, hóa thành cự quyền, uy thế kinh người!

- Vân Kình Công, không hổ là công pháp đứng đầu trong tam lưu, có thể so với một ít võ công nhị lưu!

Thân thể của Thuần Vu lại giống như trang giấy, nhẹ nhàng bay bổng, bị quyền phong thổi qua, liền bồng bềnh bay về phía sau, môi anh đào khẽ mở.

Vân Kình Công!

Trên đại lục, lực lấy Tượng dẫn đầu, nhưng trên thực tế, ở trong đại dương, còn có Kình lực lượng khổng lồ vượt xa Tượng!

Thậm chí, thượng cổ có một loại đại yêu tên Vân Kình, có người nói lấy trời làm biển, bay lượn như mây.

Tổ tiên Trương gia có cảm ngộ, sáng chế Vân Kình Công, được xưng phòng ngự số một, lực lượng khổng lồ số một!

Trương Tuấn Minh luyện thành Vân Kình Công, hầu như đánh khắp cả thành Hắc Thạch không địch thủ! Thậm chí có thể chống lại chân truyền của tông môn!

- Đáng tiếc... cuối cùng chỉ là võ học nhị lưu!

Thuần Vu nhíu mày, tựa hồ tiếc hận thay cho Trương Tuấn Minh, ngón tay như ngọc điểm ra:

- Bôn Lôi Chỉ!

Cái này cũng là bí truyền của Nguyên Hợp Sơn, chuyên phá các đường ngạnh công!

Phốc phốc!

Trên người Trương Tuấn Minh xuất hiện mấy lỗ máu bé nhỏ.

Sắc mặt hắn tái nhợt, dừng bước lại:

- Tại sao?

Chỉ từ chối chiêu mộ, vì sao lại phái người truy sát hắn?

Trước kia Nguyên Hợp Sơn không phải loại phong cách thuận ta thì sống nghịch ta thì chết!

- Ta cũng không biết, nhưng Lệnh Hồ sư thúc tự mình hạ lệnh, xin lỗi!

Hào quang trong con ngươi Thuần Vu không có chút biến hóa nào, thân hình như mây trắng bồng bềnh tiến lên, muốn đánh gãy tứ chi của Trương Tuấn Minh.

Nhưng lúc này, trên mặt Trương Tuấn Minh lại hiện ra nụ cười quái dị:

- Ngươi trúng kế!

Chỉ thấy bắp thịt toàn thân hắn như nước chảy nhúc nhích, vết thương còn đang chảy máu trong khoảnh khắc bị bắp thịt mạnh mẽ đè ép, khép lại... khôi phục năng lực ra tay!

Đây là bí truyền trong Vân Kình Công... Vân Kình Miên Thân!

Một khi luyện thành, có thể khống chế bắp thịt toàn thân, dời đi tráo môn và tử huyệt của Vân Kình Công!

Phải biết, phàm là công pháp khí công, luôn có địa phương chân lực luyện không tới, đây chính là tráo môn mà mọi người thường nói.

Thuần Vu xuất thân đại phái, nhãn lực cao siêu, vừa rồi lấy chỉ pháp phá tráo môn của Trương Tuấn Minh!

Nhưng trên thực tế, Trương Tuấn Minh vẫn chưa bị điểm trúng tử huyệt, mà bày thế yếu, chờ thời bộc phát!

- Trấn!

Lúc này hắn hô hấp thật sâu, lồng ngực giống như ống bễ, một bàn tay giơ lên thật cao, từ trên trời giáng xuống, giống như thần linh thi triển Phiên Thiên Ấn!

Ầm!

Thuần Vu nhìn ra không đúng, nhưng không cách nào lùi về sau, chỉ có thể hai tay giơ lên cao, kết ấn như sen, miễn cưỡng chống cự.

Sau một tiếng vang thật lớn, Thuần Vu bay ngược ra ngoài, khóe miệng đã tràn ra máu tươi.

- Ha ha... đệ tử tông môn cũng không có gì đặc biệt, tiếp!

Trương Tuấn Minh giống như Ma Vương giáng thế, cất bước đi về phía trước, mỗi một bước đều đạp ra vết rách.

Chiến ý của hắn kéo lên đến cực hạn, đã có thể sớm khóa chặt thắng cục.

Nhưng lúc này, trong đại trạch đột nhiên truyền ra vài tiếng kinh hô của tiểu hài tử.

Là đám người Tiểu Vân và Cẩu Nhi!

Trương Tuấn Minh biến sắc:

- Các ngươi... Đê tiện!

Lần trước hắn thấy đám tiểu hài tử kia đáng thương, liền mang theo bên người chăm sóc, không nghĩ tới Nguyên Hợp Sơn lại phái người bắt bọn nhỏ, muốn dùng đám tiểu hài tử kia uy hiếp hắn.

Biểu hiện của Trương Tuấn Minh nhanh chóng khôi phục trấn định:

- Bất quá là mấy đứa trẻ lang thang mà thôi, ta trước tiên đánh chết ngươi lại nói!

Hắn lăn lộn giang hồ bao lâu, sẽ không dễ dàng bị người cưỡng bức.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)