Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 391: Bí thuật kết đan (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tống gia làm thế gia tu tiên đứng đầu Việt Quốc, cất kỹ vô số.

Mà ở trên thân một vị tu sĩ Trúc Cơ cuối cùng có xác suất rất lớn sẽ xuất hiện phù bảo.

- Nhanh!

Tống Thanh nhìn Phương Tịch, thật giống như đang nhìn một người chết.

Tiếp theo, phù lục màu xám trong tay hắn nhanh chóng phát ra linh quang mạnh mẽ, hóa thành một thanh kiếm nhỏ màu xám mang theo hai ba phần uy năng của pháp bảo đâm nhanh tới!

- Đi!

Phương Tịch đã bảo rùa khôi lỗi cấp hai bảo vệ ở trước người mình từ lâu. Lúc này, hắn rút hết ý niệm thần thức, làm cho khôi lỗi cấp hai này đón lấy thanh kiếm nhỏ màu xám.

Ầm!

Dưới một kiếm, trong giây lát khôi lỗi cấp hai hóa thành tro tàn.

Vẻ mặt Phương Tịch vô cùng nghiêm trọng, tranh thủ chút thời gian này cũng lấy ra Chu Tước Hoàn Phù Bảo!

Không chỉ có vậy, hắn lập tức đỏ mặt, thình lình phát động Thiên Ma Giải Thể Tiểu Pháp!

Trên hồ sâu trong cơ thể hắn vốn tiêu hao một ít pháp lực, có từng luồng khí huyết và tinh nguyên hội tụ, hình thành từng giọt chất lỏng pháp lực, tổng cộng có hai ba mươi giọt!

Sau khi thi triển Thiên Ma Giải Thể Tiểu Pháp, pháp lực của hắn có thể lập tức tăng lên ba bốn phần!

Bây giờ, giới hạn pháp lực của Phương Tịch là bảy mươi lăm giọt, hắn còn là thân Võ Thần, khí huyết dồi dào, chịu được tàn phá, không ngờ đột nhiên tăng lên gần ba mươi giọt chất lỏng pháp lực!

Tuy sau này pháp lực tăng mạnh như vậy sẽ lập tức biến mất, còn có thể nguyên khí tổn thương nặng nề, nhưng lúc này pháp lực của Phương Tịch mạnh gần tương đương với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ!

Lúc này, hắn tăng mạnh pháp lực và rót vào phù bảo trên tay.

Chiêm chiếp!

Một ngọn lửa với hai màu đỏ vàng giao nhau hiện lên.

Trong ngọn lửa đỏ vàng bỗng nhiên truyền ra một tiếng giống như tiếng chim hót.

Tiếp theo, một vòng tròn bay ra, trong nháy mắt đã bao phủ lấy thanh kiếm nhỏ màu xám, khiến nó không nhúc nhích được.

- Chu Tước Hoàn?

Tống Thanh hoảng sợ biến sắc:

- Ngươi là người của Huyền Thiên Tông? !

Hắn đã sử dụng qua thanh kiếm phù bảo này vài lần, linh lực căn bản không dồi dào, không thể là đối thủ của Chu Tước Hoàn hoàn toàn mới.

Không tới hai hiệp, nó đã bị Chu Tước Hỏa đốt hết pháp lực, thoái hóa trở về một phù lục màu xám, sau đó tản ra, hóa thành tro tàn!

Tống Thanh hét lên một tiếng quái dị, xoa chiếc nhẫn trên tay, không ngờ có mười mấy phù lục cấp hai hiện ra!

Ất Mộc Thần Lôi, Bính Hỏa Thần Lôi, Liệt Hỏa Kim Đao, Huyền Âm Chân Thủy...

Từng tờ phù lục cấp hai trung phẩm, thậm chí thượng phẩm bị hắn điên cuồng tiêu hao pháp lực phát động. Sau một lúc điên cuồng đánh phá, khôi lỗi của Phương Tịch đều bị nổ tanh bành, từng con tản ra.

Tống Thanh lại phát động Tử Uẩn Trạc nhưng không tham chiến, hai tay bấm pháp quyết, đỏ mặt lên, hóa thành một tia sáng máu bỏ chạy!

- Độn thuật của Ma đạo?

Hai tay Phương Tịch cũng bấm quyết, từ đầu ngón tay hiện ra tinh huyết:

- Nhiên Huyết Độn Pháp!

Vèo!

Trong phút chốc, hắn thu khôi lỗi và phù bảo phi kiếm, cũng hóa thành một cầu vồng máu bám chặt theo phía sau Tống Thanh.

Hai người một đuổi một chạy, trong nháy mắt đã di chuyển qua trăm dặm.

- Ngươi nổi điên cái gì chứ?

Thần thức của Tống Thanh đảo qua phía sau thì thấy Phương Tịch thi triển Nhiên Huyết Độn Pháp, hắn tức giận đến mức chửi ầm lên.

Hắn không nghĩ ra mình vì chạy thoát thân mới bất đắc dĩ thi triển loại bí thuật tổn hao nguyên khí nặng nề này.

Đối phương không có mối thù sinh tử với mình, hắn cần gì phải làm như vậy?

Tống Thanh càng không nghĩ đến, tu sĩ Trúc Cơ cao tuổi năm đó mình chướng mắt lại có thực lực như thế, có thể ép thiếu chủ Tống gia hắn vào đường cùng!

Pháp lực của đối phương thậm chí có thể ngang với Trúc Cơ hậu kỳ, độn quang còn nhanh hơn hắn!

Khoảng cách hai bên đang không ngừng thu hẹp.

- A a a... Đây là ngươi ép ta đấy!

Thần thức của Tống Thanh truyền âm, vẻ mặt dữ tợn.

Trong chớp mắt tiếp theo, hắn chợt dừng độn quang, trong mười ngón kẹp từng viên lôi châu và đẩy về phía sau:

- Hôm nay ta phải đồng quy vu tận với ngươi!

Sắc mặt Phương Tịch không thay đổi, Thanh Hòa Kiếm bay ra đánh bay hai viên lôi châu trong đó.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Tiếng nổ mạnh khủng khiếp vang lên xung quanh, lôi châu còn lại đánh vào trên Ngũ Hành Thuẫn Giáp, chỉ có thể nổ thành tro bụi tiêu tan, không ngờ đều là hàng giả!

Ở dưới thần thức mạnh mẽ hắn, chút trò vặt này của Tống Thanh căn bản chẳng ăn thua, trái lại để lộ sự suy yếu của bản thân.

- Nguyên Ma Thứ!

Phương Tịch chợt nghiêm mặt, hai gai nhỏ màu đen còn lại bay ra.

Tống Thanh rên lên một tiếng, mặt ngoài một miếng ngọc bội trên cổ bỗng nhiên hiện ra từng vết nứt. Hắn chuẩn bị xoay người bỏ chạy nhưng động tác chậm lại.

Ngay sau đó, hắn bị một cánh tay Võ Thần dài mấy trượng quét ngang, vỗ xuống mặt đất.

- Đi!

Phương Tịch chỉ tay vào Thanh Hòa Kiếm, linh văn Canh Kim trên thân kiếm phóng ra ánh sáng mạnh, hóa thành một lưu quang màu xanh vàng đánh bay Tử Uẩn Trạc.

Chiếp chiếp!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)