Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 369: Vọng nguyệt sơn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Mấy tháng sau, Bạch Trạch Tiên Thành dần dần hồi phục lại cảnh tượng ồn ào náo nhiệt ngày trước.

Đối với tu sĩ, chết là chuyện bình thường. Chỉ cần Bạch Trạch Tiên Thành còn xuất hiện Trúc Cơ Đan, không lâu sau sẽ có càng nhiều tán tu từ ba nước lao tới, hình thành tầng dưới cùng Bạch Trạch Tiên Thành.

Bạch Phong Sơn không sai hẹn, sau cuộc chiến bắt đầu trả công, còn khiến cho mỗi tu sĩ tham gia vào cuộc chiến vẫn may mắn sống sót đều vui vẻ ra mặt.

Trong sự vui mừng này chỉ có duy nhất vài nhân tố ngoài ý muốn.

Đó chính là nhóm tu sĩ nhìn thấy Bạch Trạch Tiên Thành suy yếu, vứt bỏ quá nhiều tài sản, sau đó vận dụng các loại thủ đoạn tìm đường chạy.

Đến lúc này, bọn họ không ngừng kêu khổ, biết vậy chẳng làm.

Ở Đào Hoa Các.

- Hừ, người kia lại quỳ ở bên ngoài khóc lúc ầm ĩ, đúng là đáng ghét!

Kim Linh từ ngoài cửa trở về, trên gương mặt đầy vẻ buồn bực.

- Là Đông Môn Anh kia à?

Vi Nhất Tịch cũng lộ vẻ chán ghét.

Trước đây, Đông Môn Anh này tới cửa muốn bán cửa hàng, Phương Tịch và Nguyễn Tinh Linh đã thật sự lấy ra chiến công mua.

Sau đó, có người nói người này nợ bên ngoài không ít, cuối cùng gom đủ mười nghìn chiến công đổi một viên Trúc Cơ Đan.

Thế nhưng chuyện sau đó lại không ổn.

Bạch Trạch Tiên Thành vẫn còn, không bị thú triều phá hủy!

Ngoài ra, Đông Môn Anh ăn vào Trúc Cơ Đan, bế quan ba tháng nhưng vẫn Trúc Cơ thất bại!

Kể từ đó, hắn thiếu chút nữa bị người của Đông Môn gia ép chết!

Người này rơi vào cùng đường, chỉ có thể tới quỳ ở Đào Hoa Các cầu xin, hy vọng Phương Tịch và Nguyễn Tinh Linh có thể trả cửa hàng lại cho hắn.

Dù sao, trước đây lúc mua, Phương Tịch đã bảo Đông Môn Anh đi tới Bạch Phong Sơn sang tên, bây giờ Đan Khí Các kia thật sự không liên quan tới đối phương.

- Thì ra là thế...

Phương Tịch vừa bế quan đi ra, nghe đến đó thì cảm thấy thú vị, đi ra khỏi Đào Hoa Các.

Chỉ thấy tóc Đông Môn Anh tự nhiên bạc trắng, quỳ gối ở bên đường.

Hắn nhìn thấy Phương Tịch đi ra, lập tức liên tục dập đầu:

- Thượng tu... Vẫn mong thượng tu thương hại, trả tổ nghiệp lại cho Đông Môn gia...

- Ừ, Trúc Cơ thất bại, khí huyết giảm sút, ngay cả tu vi cũng rơi xuống Luyện Khí trung kỳ...

Trúc Cơ Đan chỉ có thể bảo đảm Trúc Cơ thất bại không chết, còn các loại di chứng tổn hao nguyên khí vẫn có.

Đông Môn Anh này dường như có giảm hơi nhiều.

Phương Tịch thản nhiên đánh giá một câu, lại nghe thấy Đông Môn Anh nói vậy thì tức giận cười ngược:

- Trước đây ngươi bán sạch sản nghiệp tổ tiên để mua Trúc Cơ Đan... Chẳng lẽ là ta ép ngươi sao?

- Ngươi tin nhầm lời đồn, hoặc nói là... ngươi mượn lời đồn ép Đông Môn gia đồng ý bán sạch sản nghiệp tổ tiên, sau đó liều mạng đột phá Trúc Cơ... Bất luận về sau Bạch Trạch Tiên Thành suy vong hay ngươi Trúc Cơ thành công, chỉ cần một trong hai điều thành công, ngươi đều thắng... Hết lần này tới lần khác, hai chuyện đều không xảy ra. Bây giờ ngươi lại tới đây khóc cầu, có ích lợi gì chứ?

- Tiền bối...

Đông Môn Anh còn muốn nói nữa, lại nghe Phương Tịch lạnh lùng nói:

- Còn nữa, mặc dù ngươi quỳ, lại có lấy chết uy hiếp, ngươi thật sự tưởng Trúc Cơ có thể chịu sỉ nhục sao? Cho dù tiên thành có quy định của tiên thành, không được đấu pháp ở bên trong, nhưng ngươi bán sạch sản nghiệp tổ tiên, ruồng bỏ Bạch Trạch Tiên Thành, cho dù ngươi quỳ chết ở Đào Hoa Các hoặc dưới Bạch Phong Sơn, ngươi xem có ai sẽ ra tay vì ngươi?

- Nói rất hay!

Theo giọng nói vang lên, một con Vũ Xà sáu cánh từ trên bầu trời hạ xuống.

Theo đó, còn có một bàn tay pháp lực lớn.

Vút!

Đông Môn Anh bị tát bay, ngã sang bên cạnh, khóe miệng chảy máu giàn giụa.

Viên Phi Hồng nhảy từ trên lưng linh thú xuống, căm tức nhìn Đông Môn Anh:

- Phương huynh xem thường ra tay với đám tiểu nhân các ngươi, nhưng ta lại có thể làm được! Ngươi không phải là người của nội thành, vô cớ ở lại không đi, đừng ép ta giết ngươi!

Làm người của Bạch Phong Sơn, hắn cũng chính là một thành viên của đội chấp pháp.

Đông Môn Anh nghe được Viên Phi Hồng nói như thế, cuối cùng mặt xám như tro tàn, rời đi giống như chó nhà có tang vậy.

- Sao Viên huynh tới đây?

Phương Tịch vô cùng kinh ngạc, tiến lên chào.

- Dĩ nhiên là tới vì trả công rồi... Lúc trước, Phương huynh luyện đan đã tích góp được một khoản công trạng, về sau còn giết hai con Lôi Giác Mãng, đó chính là yêu thú cấp hai trung phẩm đấy.

Viên Phi Hồng cười nói:

- Đào Linh Tiên Tử bên cạnh sử dụng chiến công đổi lấy một bình đan dược có ích cho việc tu luyện, không biết Phương huynh muốn đổi vật gì?

Phương Tịch mời Viên Phi Hồng vào trong động phủ, lại bảo Kim Linh dâng trà.

Hắn nhìn lướt qua bảng chiến công, bất chợt cười nói:

- Ta lại đổi khối Địa Diễm Tinh kia...

- Hả?

Viên Phi Hồng có vẻ vô cùng kinh ngạc, nhưng vẫn lấy từ trong túi trữ vật ra một khối tinh thạch phát ra ánh sáng màu vàng lấp lánh.

- Địa Diễm Tinh này là nguyên liệu chế luyện linh khí cực phẩm. Xem ra Phương huynh có ý với Đào Linh Tiên Tử à? Ha ha, quả thực là trai tài gái sắc, ông trời tác hợp!

Viên Phi Hồng lại hàn huyên với Phương Tịch về chuyện tu luyện, uống vài hớp linh trà, lúc này mới từ biệt rời đi.

Chờ đến lúc rời đi, hắn muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại khẽ thở dài và không nói nữa.

...

Bạch Phong Sơn, Âu Dương Chấn vẫn bề bộn nhiều việc, thậm chí thỉnh thoảng còn che miệng, khẽ ho khan vài tiếng.

Trong lúc thú triều, hắn vượt qua cảnh giới lớn để phát động pháp bảo cấp ba, sao có thể không trả giá được?

Hơn nữa, binh hung chiến nguy, liên tiếp chiến đấu ác liệt mấy tháng, bị thương nhiều, thậm chí đến mức hao tổn nguyên khí và căn cơ.

- Sư đệ, ngươi tới rồi à?

Âu Dương Chấn bỗng nhiên dừng bút, nhìn Viên Phi Hồng.

- Ừ, chuyện phân thưởng cơ bản đã hoàn thành... Chỉ là rất nhiều tu sĩ đều từ chối lời chiêu mộ của chúng ta... Trong đó có vị Đào Linh Tiên Tử kia.

Viên Phi Hồng một năm một mười bẩm báo lại, cuối cùng hình như không nhịn được mới mở miệng:

- Thật ra sư huynh... Vị Đào Linh Tiên Tử này và Phương Tịch có quan hệ không tệ, gần đây đồ nhi của nàng cũng thành công Trúc Cơ... Nếu bọn họ gia nhập Bạch Trạch Tiên Thành ta, chúng ta sẽ một lần tăng thêm ba vị Trúc Cơ... Kết quả bởi vì Phương Tịch có cảm quan không tốt về chúng ta, nên không thể đồng ý làm khách khanh. Xét ra, chúng ta tổn thất quá lớn...

Gần đây, Phương Tịch dần có chút danh tiếng trên phương diện luyện đan. Đồng thời, hắn dùng một kiếm giết chết yêu thú Trúc Cơ trung kỳ càng được tán dương rộng rãi. Hai sư huynh đệ bọn họ đương nhiên cũng biết điều này.

Giọng nói Viên Phi Hồng vẫn tiếp tục vang lên:

- Nếu trước đây, chúng ta có thể...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)