Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 364: Bị phá nhỏ (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Một đám Hỏa Ngưu xông tới, gặm thi thể của tu sĩ đó.

Đối với yêu thú, máu thịt của tu tiên giả dồi dào linh khí, thực sự là đại bổ!

...

- Chết!

Hoàng Sa đạo nhân đang cầm một bát lớn màu vàng đất, bên trong có từng mảng hạt cát vàng đang bay đầy trời, từng hạt cát vàng rất nhỏ lập tức lớn lên cực nhanh, hóa thành tảng cục đất màu vàng cực lớn, từ giữa không trung đập xuống, khiến tất cả yêu thú bị đập đến đứt gân gãy xương, máu thịt nát như tương.

- Hừ...

Hắn đắc ý nhìn đám tán tu đang nóng lòng muốn thử xung quanh và phóng ra áp lực mạnh mẽ của Trúc Cơ:

- Còn không mau đi giết yêu thú. Kẻ nào dám thèm muốn linh thạch của cửa hàng lão phu đều phải chết!

Hoàng Sa đạo nhân không leo lên tường thành chiến đấu mà khiêm tốn trấn giữ ở cửa hàng nhà mình.

Hắn không ngờ lại gặp phải chuyện tường thành bị phá hủy này!

Hắn đang than mình xui xẻo, lại nhìn thấy hai con Lôi Giác Mãng tùy tiện bò qua, để lại một con đường thật dài.

Chúng đi qua nơi nào, đều để lại một đám vết tích cháy đen, mảnh vảy trên thân đầy các loại linh quang, thậm chí tu sĩ Luyện Khí công kích cũng không phá được phòng ngự của nó. Sắc mặt hắn không khỏi trở nên vô cùng nghiêm trọng:

- Hai con Lôi Giác Mãng cấp hai trung phẩm... Hỏng bét rồi...

Vào lúc Hoàng Sa đạo nhân chuẩn bị bỏ lại cửa hàng nhà mình để chạy thoát thân.

Bong bong!

Giữa không trung, hai tiếng va chạm đột nhiên vang lên!

Sóng âm vô hình giống như phi nhận để lại rất nhiều vết thương trên thân của hai con Lôi Giác Mãng.

- Khè khè!

Một con Lôi Giác Mãng ngẩng đầu rắn lên, trong đồng tử dựng thẳng lạnh lùng lộ ra sự khát máu, đầu sừng nhỏ bỗng nhiên phóng ra một tia sấm sét mãnh liệt.

Trong thiên địa có ánh sáng trắng lóe lên, một bóng dáng xinh đẹp bị đập cho bay ngược mấy chục trượng.

- Hóa ra là Đào Linh Tiên Tử!

Hoàng Sa đạo nhân vừa sử dụng linh khí cái bát của mình để triệu hồi ra mảng lớn cát vàng bao vây tấn công một con Lôi Giác Mãng khác, vừa nhanh chóng dùng thần thức truyền âm:

- Tường thành bên kia xảy ra chuyện gì vậy?

- Hôm nay Bạch Phong Chân Nhân đích thân ra tay đại chiến với Kim Quan Lôi Bằng... Nhưng không ngờ có Yêu Vương tinh thông độn pháp và thu lại khí tức từ trong lòng đất xuất hiện đánh lén... Tường thành phía nam bị phá một lỗ nhỏ, đồng đạo Trúc Cơ tử thương nặng nề... Nhưng Âu Dương đại chưởng sự vẫn đang hăng hái chiến đấu!

Giọng nói êm tai của Nguyễn Tinh Linh vang lên, làm cho Hoàng Sa đạo nhân biến sắc, vội vàng hỏi:

- Bạch Phong Lão Tổ thế nào?

Nếu tu sĩ Kết Đan chết, vậy hắn phải chạy sớm thì tốt hơn.

- Ta không biết... Nhưng hai con Yêu Vương kia bị kìm chế, chưa từng vào thành, có thể đoán được chân nhân nhất thời sơ sẩy nhưng không bị thương nghiêm trọng.

Nguyễn Tinh Linh ăn ngay nói thật.

Mà lúc này, các tu sĩ chấp pháp của Bạch Phong Sơn từ bốn phương tám hướng chạy tới, xử lý đám yêu thú lọt lưới.

Thùng thùng!

Tiếng trống chấn động trời cao vang lên.

Từng tia sấm sét màu tím rơi vào trong lỗ thủng trên tường thành, đánh cho tất cả yêu thú muốn xông vào thành tro bụi.

Hóa ra là Âu Dương Chấn!

Người này chính là tu sĩ linh căn Lôi địa phẩm, có bản lĩnh lôi pháp sát phạt rất nặng, thậm chí chẳng biết hắn dùng bí pháp chế luyện Quỳ Ngưu Cổ từ bao giờ!

Ầm ầm!

Một cái trống da trâu màu đen cực lớn rơi vào trong lỗ thủng trên tường thành, giống như đá ngầm dưới sóng to gió lớn chặn đứng yêu thú vòng ngoài.

Giọng nói hùng hậu của Âu Dương Chấn truyền khắp mấy chục dặm:

- Phàm là tu sĩ trong tiên thành ta đều dồn sức giết chết yêu thú!

Chỉ là yêu thú cấp một dễ giết, nhưng những yêu thú cấp hai da dày thịt béo, uy lực mạnh mẽ, vẫn tạo thành sự phá hủy rất lớn.

Đặc biệt là hai con Lôi Giác Mãng kia phối hợp với nhau, không ngờ đánh cho Nguyễn Tinh Linh và Hoàng Sa đạo nhân liên tục lùi lại!

- Không xong... Cứ tiếp tục như vậy, hai chúng ta không ổn đâu...

Đồng tử của Hoàng Sa đạo nhân đảo quanh, đã có ý định rút lui.

Mà lúc này, Nguyễn Tinh Linh nhìn thấy một độn quang màu xanh bay tới. Nàng không khỏi lộ vẻ vui mừng:

- Phương huynh, vẫn mong ngươi ra tay trợ giúp!

Người tới chính là Phương Tịch!

Hắn tính ra xem tình hình thế nào, sau đó nhân cơ hội chạy trốn.

Nhưng hắn không ngờ được tường thành phía nam bị phá thủng một lỗ nhỏ, nhưng hình như đã được kịp thời chặn lại?

Vậy hắn dường như không cần chạy vội.

Dù sao, nếu hắn chạy trốn sang Đại Lương, chắc chắn phải bỏ lại đám người Nguyễn Tinh Linh, Vi Nhất Tịch ở Bạch Trạch Tiên Thành.

Cho dù là người bên gối, hắn cũng phải giữ bí mật tuyệt đối về bàn tay vàng của mình.

- Phương Tịch? Ôi... Một Trúc Cơ sơ kỳ thì có tác dụng gì?

Hoàng Sa đạo nhân cũng nhận ra Phương Tịch, trong lòng thầm thấy đáng tiếc.

Theo Hoàng Sa đạo nhân thấy, chỉ sợ đấu pháp của vị tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ này cực kỳ kém cỏi. Từ khi hắn Trúc Cơ tới nay vẫn chưa từng ra tay, chỉ lấy luyện đan gom góp tài nguyên...

Phụt!

Đúng lúc này, một đường kiếm quang màu xanh bay lên giống như sấm sét bỗng nhiên kéo dài ra, hóa thành một dải lụa màu xanh dài hơn mười trượng.

Chỉ là một kiếm đã chém con Lôi Giác Mãng đang đấu với Nguyễn Tinh Linh thành hai đoạn, máu rắn phun đầy trời giống như mưa đỏ.

- Chuyện này...

Hoàng Sa đạo nhân choáng váng, bất chợt vội vàng hô to:

- Phương huynh cứu ta!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)