Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 360: Thanh giác ngư long (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Phương Tịch tiện tay lấy ra yêu đan thuộc tính thủy màu xanh lam kia.

Lần trước, hắn luyện đan chỉ tiêu hao một viên yêu đan, một viên còn lại vừa khéo sử dụng ở chỗ này.

Đại Thanh Ngư nhìn thấy yêu đan trên tay hắn thì lập tức trợn trừng mắt cá, đầy khát vọng.

- Nếu nuốt yêu đan này mà ngươi còn không có cách nào tiến vào cấp hai, ta sẽ phơi khô ngươi làm cá mạn!

Sau khi uy hiếp một câu, Phương Tịch vung tay lên.

Yêu đan thuộc tính thủy kia lại hóa thành một đường vòng cung xinh đẹp, tiến vào trong miệng của Đại Thanh Ngư.

Đại Thanh Ngư nuốt yêu đan, bắt đầu luyện hóa.

Ngay sau đó, yêu khí màu xanh trên người nó điên cuồng chớp hiện, nó bất an giãy giụa, chà sát cơ thể... từng cái vẩy cá tróc ra.

Ầm!

Trong chớp mắt, một yêu khí phóng lên cao, lại bị từng tầng trận pháp che giấu, bên ngoài không cảm giác được bao nhiêu dao động.

Động phủ trong khu nội thành của Bạch Trạch Tiên Thành đều có linh khí cấp hai, tu sĩ lấy ra để đột phá Trúc Cơ cũng đủ.

Linh khí ở Đào Hoa Các là cấp hai trung phẩm, cũng có giúp ích nhất định cho yêu thú đột phá cấp hai.

Vẻ mặt Phương Tịch không thay đổi, lẳng lặng chờ đợi.

Ầm!

Đại Thanh Ngư xoay người rơi vào trong hồ nước làm văng lên vô số bọt nước.

Mấy canh giờ sau, một yêu thú màu xanh dài ba trượng nhảy ra khỏi hồ nước, cưỡi mây đạp gió ở giữa không trung.

Yêu thú cấp hai cơ bản đều biết bay.

Phương Tịch thoáng hài lòng, phóng tầm mắt nhìn lại.

Sau khi Đại Thanh Ngư tiến giai, nó dài tới ba trượng, to gần mười mét, phía trên đầy mảnh vảy màu xanh, giống như một con Đại Thủy Xà màu xanh.

Đồng thời, vây ngực và vây cá vẫn giữa lại, nhìn qua giống như giao long bốn chân, trên đầu còn mọc ra một cái sừng nhỏ.

- Cấp hai... Thanh Giác Ngư Long... Thức tỉnh thiên phú yêu thuật... Đằng Vân Thuật... Miễn cưỡng không tệ.

Phương Tịch không khỏi hài lòng gật đầu.

Nói Thanh Giác Ngư Long này là rồng, trên thực tế vẫn là yêu thú thuộc loài cá, nhưng hình dáng bên ngoài thoạt nhìn đủ uy mãnh, giống như một con Thanh Giao, lấy ra thay đi bộ cũng có thể diện.

- Đại Thanh!

Phương Tịch gọi một tiếng.

Thanh Giác Ngư Long ở giữa không trung cúi đầu xuống, đôi mắt cá nhìn chằm chằm vào Phương Tịch.

Không sai... đôi mắt của Thanh Giác Ngư Long vẫn là mắt cá, không phải loại đồng tử dựng thẳng như Xà Giao.

Tiếp theo, Phương Tịch cảm giác được đối phương thông qua khế ước chủ tớ truyền tới sự vui sướng, lấy lòng.

- Cho dù lên cấp hai, cá mặn vẫn là cá mặn... Lại không nghĩ tới chuyện cắn trả chủ nhân ta sao?

Phương Tịch cười lạnh.

Chẳng qua trên thực tế, linh sủng bị đánh xuống ấn ký nô dịch cũng chỉ có thể theo bản năng phản kháng khi hai bên có tu vi chênh lệch quá lớn.

Trước đây, Phương Tịch chẳng qua là thực lực Luyện Khí. Chờ đến khi yêu thú tiến vào cấp hai, tất nhiên sẽ cắn trả.

Nhưng lúc này, hắn đã Trúc Cơ từ lâu.

Nếu Đại Thanh Ngư muốn phản kháng, thật sự sẽ bị hắn làm thành một đĩa lát cá sống.

Thanh Giác Ngư Long lập tức lắc đầu, nặn ra một nụ cười nịnh nọt... Chỉ có điều từ mặt rắn của đối phương thoạt nhìn đặc biệt khiếp người.

- Dù sao cũng đột phá, coi như ngươi gặp may, bằng không lãng phí một viên yêu đan của bản tọa, bản tọa tuyệt đối sẽ hầm ngươi!

Phương Tịch giẫm lên đỉnh đầu của Thanh Giác Ngư Long, thần thức phóng ra ngoài, lợi dụng pháp môn trong Ngự Thú Thuật để tăng cường ấn ký nô dịch.

Thanh Giác Ngư Long không hề phản kháng, mặc cho Phương Tịch lại tăng cường khống chế, còn một hơi hạ xuống mấy cấm chế, cuối cùng nó đảo mắt cá chết và chìm xuống đáy hồ nước...

Sau khi hoàn thành tất cả những điều này, Phương Tịch rút lại trận pháp, phát hiện trời đã sáng.

Thùng thùng!

Thùng thùng!

Đúng lúc này, trong Bạch Trạch Tiên Thành bỗng nhiên vang lên tiếng động giống như tiếng sấm.

- Chẳng lẽ... đây là Quỳ Ngưu Cổ trên Bạch Phong Sơn?

Con ngươi Phương Tịch chấn động.

Trống này lấy da của Lôi Lê Ngưu Vương cấp ba làm thành, âm thanh có thể chấn động trăm dặm, bình thường cơ bản không được đánh lên.

Mỗi lần đánh lên, tất nhiên sẽ xảy ra chuyện lớn ảnh hưởng đến toàn thành!

- Đại khái là...

Phương Tịch đi ra khỏi Đào Hoa Các, phát hiện Nguyễn Tinh Linh cách đó không xa cũng ra khỏi Bích Ba Động.

Tiếp theo, càng lúc càng nhiều tu sĩ tập trung ở trên đường phố.

- Kim Linh, ngươi cố gắng trông nhà.

Có Thanh Giác Long Ngư giữ nhà, Phương Tịch phân phó Kim Linh một câu, sau đó hắn và Nguyễn Tinh Linh cùng đi tới ngoài thành.

Rất nhiều tu sĩ tập trung ở trên tường thành cao lớn cổ xưa.

Mà lúc này, bọn họ có thể nhìn thấy một “sóng triều màu đen đang cuốn về phía Bạch Trạch Tiên Thành.

Đó là đại quân do vô số yêu thú tạo thành!

Yêu thú đi trên mặt đất, yêu thú bay... Các loại yêu thú vốn căm thù nhau, lúc này đều hợp tác với nhau cùng phát động công kích về phía tu sĩ.

Thỉnh thoảng, ở trong sóng triều tối đen còn có pháp thuật linh quang sáng lên, đó là tu sĩ xui xẻo còn ở lại trong Vạn Thú Sơn Mạch.

Lúc này, cho dù bọn họ liều mạng chống đỡ, nhưng bị thú triều cuốn ra, không tới mấy lần hít thở, ánh sáng đã hoàn toàn ảm đạm...

- Lôi Giác Mãng? Thật nhiều Lôi Giác Mãng!

- Vẫn có Lục Sơn Quy, yêu thú này trời sinh am hiểu thao túng lực lượng hệ thổ, là kẻ địch lớn đối với việc cố canh giữ thành trì...

- Còn có phi cầm... Nhiều Liệt Phong Chuẩn như vậy ...

Không ít tu sĩ nhận ra các loại yêu thú trong thú triều, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.

Mà lúc này, yêu cầm giống như mây đen tản ra, trong đó hiện ra một con đại bàng cực lớn giang cánh rộng quá mười trượng.

Trên linh vũ của nó hiện lên lôi quang, trên đầu có một nhúm lông chim màu vàng, giống như hình vương miện.

- Yêu Vương cấp ba... Kim Quan Lôi Bằng!

Nguyễn Tinh Linh lầm bầm, nói ra thân phận của Yêu Vương này.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)