Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 347: Thọ tám mươi (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tu luyện vội vàng không nhớ năm tháng.

Bên trong phòng luyện công ở Đào Hoa Các, Phương Tịch đang nhắm mắt luyện công, mặt hắn giống như thiếu niên, phong thần như ngọc, toàn thân quanh quẩn một tầng ánh sáng màu xanh đầy sức sống mạnh mẽ, nhìn giống như Chi Lan Ngọc Thụ, yên tĩnh đạm bạc...

Ở bên tay hắn còn có một bình ngọc không, ở miệng bình còn phảng phất mùi cây cỏ.

Rất lâu sau, Phương Tịch mở hai mắt, có hào quang màu xanh ôn hòa lóe lên:

- Cuối cùng... Đan điền khí hải mở rộng tới giới hạn cao nhất là bốn mươi giọt chất lỏng pháp lực... Trên lý thuyết, bây giờ có thể đột phá Trúc Cơ trung kỳ, chẳng qua vẫn cần đan dược phá giai giúp đỡ...

Đây cũng là tác hại của cổ pháp, lượng hóa vô cùng mơ hồ.

Phương Tịch chắc hẳn, nếu là tân pháp, tu vi trước mắt của mình đại khái tương đương với người mới vào Trúc Cơ tầng ba.

Tuy thật sự có thể đột phá, nhưng xác suất thất bại rất cao.

Nếu như không có đan dược phá giai giúp đỡ, hy vọng này càng xa vời hơn. Mà một khi đột phá thất bại, nhất định sẽ bị cắn trả!

- Vẫn cần đánh bóng pháp lực... Tiếp tục mở rộng cực hạn của khí hải đan điền.

- Nhờ có thu thập đầy đủ hết nguyên liệu chế luyện Bách Thảo Đan hiếm có này... Cho dù còn muốn nuôi dưỡng Thanh Hòa Kiếm, pháp lực cũng tiến triển không hề chậm trễ...

Phương Tịch quan sát bên trong đan điền khí hải, chỉ thấy được một đầm nước xanh thẳm, ở trên đầm nước còn lơ lửng một thanh kiếm gỗ màu xanh. Hình như nó đang hấp thu từng luồng khí tức pháp lực, khiến thân kiếm càng xanh hơn...

- Không chỉ có vậy, thông qua Chư Thiên Bảo Giám rèn luyện thần thức, giới hạn thần thức xa nhất của ta đã đạt tới sáu mươi bảy trượng... Trúc Cơ trung kỳ bình thường cũng chưa chắc có thần thức mạnh mẽ như ta.

- Ta cũng tu luyện Bách Huyễn Thuật và Thiên Ma Giải Thể Tiểu Pháp nhập môn.

- Lần này bế quan, thu hoạch không tệ.

Trên mặt hắn mỉm cười và bấm ngón tay tính toán, phát hiện mình đã tám mươi tuổi.

Từ khi Trúc Cơ tới giờ cũng chỉ mới hai mươi mấy năm...

- Thời gian trôi qua nhanh thật...

Phương Tịch thở dài, làm thuật Thanh Khiết Thuật trên thân, sau đó thản nhiên đi ra khỏi phòng bế quan.

Trong đình viện vẫn bốn mùa giống như mùa xuân, hoa đào nở rộ.

- Phương huynh... tới chậm, nên phạt một chén.

Nguyễn Tinh Linh, Kim Linh, Vi Nhất Tịch tất nhiều đều ở đây. Ba nàng ngồi ở dưới cây hoa đào, thưởng thức linh trà và điểm tâm, rất vui vẻ hoà thuận.

Trước đây, Phương Tịch đã từng thu thập nguyên liệu, chế luyện qua một lò Cố Nhan Đan, tất nhiên đều tặng ba người mỗi người một viên.

Lại thêm tu tiên giả am hiểu bảo dưỡng, trước đây ba nàng cũng dùng qua các loại Trú Nhan Đan, lúc này thoạt nhìn quả thật vẫn giống như mới đôi tám.

“Chẳng lẽ mục đích tu luyện chính là để vĩnh viễn giữ lại những gì tốt đẹp?

Phương Tịch đang nghĩ, lại nhìn thấy Nguyễn Tinh Linh cười tủm tỉm rót một chén linh trà đưa qua. Hắn không khỏi uống cạn, lại nhìn về phía Kim Linh và Vi Nhất Tịch.

- Nhất Tịch, tu vi của ngươi không tệ, đã có thể đột phá Luyện Khí tầng chín...

Hắn vừa nhìn lại vui mừng, bất ngờ nói.

Ngược lại, Kim Linh còn lớn tuổi hơn Vi Nhất Tịch, sợ rằng vô vọng đối với đại đạo.

- Đúng vậy... Đại thúc không biết đâu, ta thường thuận theo tự nhiên, kết quả không biết thế nào lại đột phá...

Vi Nhất Tịch cười nói:

- Bây giờ ta năm mươi bảy tuổi. Ta còn có ba năm để đột phá đại viên mãn.

Luyện Khí tầng mười không phải sơ kỳ, trung kỳ, nói tới đỉnh phong chính là tu sĩ bước vào đại viên mãn, có đủ tư cách đột phá Trúc Cơ.

Dựa theo tiến độ của Vi Nhất Tịch bây giờ, thật ra có chút hi vọng.

- Ừ, cố gắng nỗ lực đi...

Phương Tịch cổ vũ một câu, Nguyễn Tinh Linh bên cạnh lại nghĩ đến đồ nhi nhà mình.

Bốn năm trước, Nguyễn Tinh Linh và Phương Tịch đều tới hội đấu giá lớn ở Bạch Trạch Tiên Thành.

Nguyễn Tinh Linh bỏ hết tiền mới lấy được cho Nguyễn Đan một Xuất Thần Phù cấp hai thượng phẩm. Dù sao đối với tu sĩ Luyện Khí, khó nhất vẫn là cửa ải thần thức!

Thế nhưng sau khi thu được linh vật Trúc Cơ, Nguyễn Đan thuê động phủ bế quan, nhưng Trúc Cơ vẫn thất bại!

May là trong lần thất bại này, nữ tử này không gặp phải tình huống xấu nhất... Gân mạch đứt đoạn mà chết, nàng chỉ tổn hao quá nhiều nguyên khí, phải nghỉ ngơi một thời gian.

Sau đó, nữ tử này bái lạy từ biệt sư phụ, ra ngoài du lịch giải sầu.

Nguyễn Tinh Linh vốn không cho phép, nhưng cũng không muốn nhìn thấy đồ nhi suy sụp. Nàng lại nghĩ đến ma tu Vạn Đảo Hồ bây giờ đại khái đã bị quét sạch, cuối cùng cũng đáp ứng.

Dựa theo tin tức gần đây, Nguyễn Đan chắc hẳn dùng tên giả gia nhập một liên minh tán tu nào đó, sau đó vào Vạn Thú Sơn Mạch săn yêu thú...

“Trên thực tế, cho dù có Trúc Cơ Đan, tán tu Trúc Cơ cũng chỉ có khả năng 5/5... Trúc Cơ thất bại là chuyện thường.

Trong lòng Phương Tịch xúc động than một tiếng. Sau đó hắn cùng ba nàng uống trà mua vui, coi như tiêu khiển sau khi bế quan lâu ngày.

Bỗng nhiên, một Truyền Âm Phù bay tới, rơi vào trong tay của Phương Tịch. Thần thức của hắn đảo qua, vẻ mặt bỗng nhiên thâm trầm.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Nguyễn Tinh Linh quan tâm hỏi.

- Không có việc gì, chỉ là nội thành có đội chấp pháp tới tuần tra thôi...

Phương Tịch đứng dậy, mở động phủ ra.

Không ngờ mười mấy tu sĩ mặc linh giáp trên người đứng ở bên ngoài động phủ. Phương Tịch nhận ra người dẫn đầu là La Công!

- La huynh... Đây là?

Trên gương mặt Phương Tịch đầy vẻ kinh ngạc.

- Ôi...

La Công thở dài và sử dụng ngọc giản phát ra hình dáng của một người, không ngờ là Hóa Hạc lão đạo:

- Bây giờ cả thành đang giới nghiêm, đuổi bắt Hóa Hạc đạo nhân... Đạo hữu chắc hẳn từng gặp qua người này, cứ nói rõ tình hình là được rồi...

- Đương nhiên, ta và hắn chẳng qua làm vài lần kinh doanh đan dược thôi...

Phương Tịch lần lượt nói rõ tình hình, sau đó không nhịn được lại hỏi một câu:

- Người này phạm chuyện gì?

- Ôi... Biết người biết mặt nhưng không biết lòng. Ta cũng chỉ vừa biết được, hóa ra Hóa Hạc lão đạo này là lão đại của rất nhiều phỉ tu ở ngoài thành...

Trên gương mặt La Công đầy vẻ thổn thức:

- Trước đây, người này còn rất thông minh, chỉ xuống tay với tu sĩ Luyện Khí. Mấy chục năm gần đây, hắn mới chậm rãi lên kế hoạch... Có người nói có vài đạo hữu đã trúng bẫy của hắn, thân chết đạo tiêu. Thật may có một tán tu là linh căn thượng phẩm thuộc tính phong, tốc độ độn địa kinh người mới thoát được, bẩm báo lên Bạch Phong Sơn, chúng ta mới biết được bộ mặt thật của người này!

- Bây giờ, Âu Dương đại chưởng sự đang tức giận, tuyên bố phát lệnh truy nã người này trong toàn thành, cũng treo thưởng số tiền lớn trong giới tu luyện ở ba nước gần đây!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)