Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 346: Đệ tam đại thanh hòa kiếm (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Được!

Đông Môn Anh cắn răng đáp ứng.

Sau khi ký kết khế ước, hắn đi ra khỏi Đan Khí Các và sờ số linh thạch trong túi trữ vật, trên mặt hiện vẻ vui mừng:

- Trong vòng mười năm, ta tất nhiên có thể đột phá Luyện Khí viên mãn... có hi vọng Trúc Cơ, có hi vọng Trúc Cơ đấy...

...

- Thế nào, Tinh Linh cảm thấy giá quá cao à?

Phương Tịch thấy Đông Môn Anh đi rồi, vẻ mặt Nguyễn Tinh Linh còn có phần ngẫm nghĩ thì đùa một câu.

- Các chủ quán gần đây cơ bản đều cho thuê một năm một trăm ba mươi, bốn mươi linh thạch. Người này hoàn toàn là nể mặt hai vị Trúc Cơ chúng ta rồi. Tinh Linh cũng không tiện ép giá nữa...

Nguyễn Tinh Linh lắc đầu:

- Ta đang suy nghĩ về chuyện... Đan nhi Trúc Cơ.

Phương Tịch sửng sốt, nhìn về phía ba người đang bận rộn trong Đan Khí Các, cũng có vẻ ngẫm nghĩ.

Trong ba người, Vương Tiểu Hổ thì thôi, linh căn thấp kém, bây giờ còn đang kẹt ở bình cảnh Luyện Khí trung kỳ, cơ bản không trông cậy được.

Nguyễn Đan lớn hơn Vi Nhất Tịch vài tuổi, bây giờ đã hơn năm mươi tuổi, cách đại nạn Trúc Cơ sáu mươi không xa!

- Đan Nhi giống như ta, có bí pháp đặc biệt có thể duy trì khí huyết, nhưng tốt nhất vẫn nên Trúc Cơ trước sáu mươi tuổi...

Nguyễn Tinh Linh nói:

- Ta làm sư phụ này không thể mua một viên Trúc Cơ Đan cho nàng, cũng chỉ có thể mua cho nàng một món linh vật Trúc Cơ.

Phương Tịch bấm ngón tay tính toán, kỳ hạn hội đấu giá lớn mười năm một lần ở Bạch Trạch Tiên Thành không xa, không khỏi cười nói:

- Trong tay Tinh Linh thiếu linh thạch? Chỗ của ta còn có hai ba nghìn viên...

- Xem như ta mượn ngươi, tạm thời ký kết linh khế mượn một ngàn năm trăm linh thạch... Tinh Linh còn có chút tích góp, cộng lại chắc hẳn đủ mua linh vật Trúc Cơ bình thường cho đệ tử...

Về phần Trúc Cơ Đan, Nguyễn Tinh Linh cũng nghĩ tới, nhưng dựa vào tài lực của nàng không thể lấy được.

Trông cậy duy nhất là tiến vào Vạn Thú Sơn Mạch, sau đó săn bắn yêu thú đặc biệt cấp hai để thu lấy yêu đan, sau đó nhờ Luyện Đan Đại Sư ra tay!

Được rồi... Trên thực tế con đường này đặc biệt nguy hiểm đáng sợ, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ cũng vậy.

Ngược lại liên thủ với Phương Tịch, Nguyễn Tinh Linh có nắm chắc nhất định. Dù sao nàng biết rõ Phương Tịch có tài cao giấu kỹ.

Nhưng lúc này nhắc tới trọng tâm câu chuyện, Phương Tịch tình nguyện mượn linh thạch cũng không nhắc tới chuyện đi vào Vạn Thú Sơn, đã biết thái độ của hắn.

Nguyễn Tinh Linh biết Phương Tịch kiên trì bao nhiêu, nàng sẽ không vì một đệ tử mà mở miệng yêu cầu điều này được.

Nàng không biết, vị bên cạnh này chính là một vị Đan Đại Sư có thể chế luyện Trúc Cơ Đan!

Phương Tịch xoa mũi, không mấy hứng thú.

Hắn nhìn thấy Nguyễn Tinh Linh tận tâm suy nghĩ cho đồ nhi nhà mình như vậy, hắn lại rất ít quan tâm tới nửa đồ đệ suốt ngày gọi mình là đại thúc.

Lúc này, thần thức hắn đảo qua, phát hiện tu vi của Vi Nhất Tịch khoảng Luyện Khí tầng tám, không khỏi âm thầm lắc đầu.

Bây giờ, nữ tử này đã qua năm mươi tuổi, muốn trong vòng mười năm đột phá cửa ải Luyện Khí tầng chín và mười tầng, thời gian hơi gấp.

- Phương huynh cũng đang suy nghĩ chuyện Nhất Tịch Trúc Cơ?

Nguyễn Tinh Linh là người thông minh, nàng nhìn lướt qua đã đoán được điều gì:

- Bây giờ, Đan Nhi đã là Luyện Khí viên mãn, không cần phải ngồi tu luyện pháp lực, có thể trấn giữ cửa hàng. Cứ bảo Nhất Tịch chuyên tâm bế quan, khổ luyện pháp lực... Đạo hữu lại chế luyện mấy lò đan dược tăng pháp lực thích hợp cho Luyện Khí hậu kỳ dùng. Muốn Luyện Khí viên mãn trước đại nạn sáu mươi, chắc hẳn không phải là chuyện khó... Điều duy nhất lo lắng chính là linh vật Trúc Cơ.

“Thật ra cái này rất đơn giản, ta đi Đại Lương một chuyến, bắt mấy con Yêu Vương thì cái gì cũng có...

Trong lòng Phương Tịch oán thầm một câu, ngoài mặt lại vô cùng bình tĩnh:

- Sống chết có số... đại đạo này... vô tình lắm!

Tuy lấy tài lực của hắn để bồi dưỡng một người Trúc Cơ không có vấn đề gì, nhưng hắn sẽ không đi làm bảo mẫu.

Dù sao, Vi Nhất Tịch chỉ có thể tính là nửa đồ đệ, cũng không phải là đồ đệ thật sự.

“Mà thôi... Tất cả đều xem tạo hóa của nữ tử này... Ta cũng không chỉ điểm gì, hoàn toàn đều do nàng tự lĩnh ngộ. Nếu như nàng một lòng hướng đạo, không được ta trợ giúp có tu luyện tới Luyện Khí viên mãn trước đại nạn sáu mươi tuổi, ta sẽ cho nàng một viên Trúc Cơ Đan... Nếu bản thân không có cách nào tu luyện tới Luyện Khí viên mãn trước đại nạn, tất cả không cần nói nữa...

Trong lòng hắn đã hạ quyết định.

Người tự giúp mình mới có trời giúp, ông trời không giúp hắn tới trợ giúp!

Nếu bản thân Vi Nhất Tịch không có ý định Trúc Cơ, hắn cần gì phải lãng phí tài nguyên một cách vô ích?

- Ha ha... Hôm nay, hai vị đạo hữu đều đang ở đây à?

Bỗng nhiên, ngoài cửa có bóng người lóe lên, là Hóa Hạc lão đạo!

Lúc này, hắn đã thay linh bào, trên pháp bào cấp hai màu trắng có tiên hạc linh động ra vào, đầu tiên hạc màu đỏ, chân hạc dài, thoạt nhìn vô cùng thú vị.

- Hóa ra là Hóa Hạc đạo hữu... Ngươi lại đổi pháp bào à?

Phương Tịch cười tủm tỉm và chào hỏi.

- Ha ha... Lần trước ta tìm được bí cảnh, có thu hoạch lớn... Phát hiện ra động phủ của một vị tiền bối Trúc Cơ để lại, còn có mấy cái linh khí nên bán được không ít linh thạch!

Hóa Hạc lão đạo cười tủm tỉm và ngồi xuống:

- Bởi vậy, không phải lại tới chiếu cố việc kinh doanh của hai vị sao?

Tu sĩ ra ngoài thám hiểm đều nghèo rớt mồng tơi, một khi cơ hội đến lại có thể một lần làm giàu, giàu tới dầu mỡ.

Vị Hóa Hạc lão đạo này rõ ràng là người sau.

Phương Tịch cũng nghe ngóng tin tức về người này qua nhóm bằng hữu Hoàng Sa đạo nhân, La Công.

Phát hiện lúc Hóa Hạc lão đạo này còn trẻ cũng là thiên tài tự mình đột phá Trúc Cơ thành công, về sau vẫn làm tán tu, chưa từng tiếp nhận sự chiêu mộ của thế lực lớn, cả đời thích tìm bí cảnh, hiểu biết sơ lược về lịch sử tu tiên giới, bởi vậy mỗi lần hắn ra tay đều có thu hoạch khá phong phú, cũng không có chuyện hại bạn đồng hành nào truyền ra.

La Công còn thấy tiếc vì lần trước Phương Tịch từ chối người ta, nói thẳng nếu là hắn, hắn sẽ đi ngay.

Phương Tịch chỉ duy trì sự im lặng về điều này.

Tốt thì hắn may mắn, xấu thì hắn mất mạng. Hắn đã ngồi ôm núi vàng còn liều mạng vì mấy đồng như vậy, thì quá ngu ngốc rồi.

Cho dù vì thế mà đánh mất một vài cơ duyên, hắn vẫn có thể tiếp nhận được!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)