- Không sai, vật ấy đúng thứ ta cần...
Hắn mỉm cười, nhìn ánh mắt lo lắng bất an, mong chờ của tu sĩ áo bào xanh, hắn ném một bình ngọc qua.
Bàn tay tu sĩ áo bào xanh cũng hơi run rẩy, nhẹ nhàng mở nắp bình ra và lập tức cất đi:
- Không sai, lão phu cũng cần vật ấy.
Thứ Phương Tịch cầm tới giao dịch đương nhiên viên Trúc Cơ Đan phẩm chất kém kia.
Dù sao hắn không dùng được, dược hiệu cũng sắp quá hạn.
- Đan dược này vô cùng hiếm có. Bàn ra, ta còn bị thua thiệt đấy.
Phương Tịch lại giả vờ hơi do dự.
Tu sĩ áo bào xanh cắn răng:
- Bình tĩnh mà xem xét, giá trị hai món hàng không chênh lệch nhiều, chẳng qua tại hạ bằng lòng thêm một nghìn linh thạch giá chênh lệch.
Giá trị của Trúc Cơ Đan còn hơn Trường Thanh Mộc nghìn năm. Chẳng qua trong tay Phương Tịch chỉ là một viên có chất lượng kém.
Ngay cả như vậy, nếu đặt ở trong hội đấu giá, tất nhiên giá của Trúc Cơ Đan sẽ càng cao hơn.
Đồng thời, giao dịch ngầm như vậy sẽ ít người biết, cũng an toàn hơn.
Bởi vậy, tu sĩ áo bào xanh không muốn bỏ qua, chủ động đưa thêm linh thạch bù giá.
- Rất tốt... Tiền hàng hai bên thỏa thuận xong, từ biệt.
Sau khi hoàn thành giao dịch này, Phương Tịch không ở lại nữa, trực tiếp rời khỏi Phường thị.
Sau khi ra khỏi Phường thị, hắn khống chế mây đen một đường bay ra mấy chục dặm cũng không thấy có phỉ tu nào đến. Điều này khiến Phương Tịch cảm thấy không thích ứng được.
Hắn thấy buồn cười, sau đó đi một vòng mới trở lại Bạch Trạch Tiên Thành.
...
“Trúc Cơ Đan này rất dễ sử dụng, đổi các loại tài nguyên quý hiếm vô cùng thuận tiện...
“Đáng tiếc, làm vậy có phần cướp việc buôn bán của Huyền Thiên Tông và Bạch Trạch Tiên Thành ... Một hai viên còn tốt, nhiều chỉ sợ sẽ gặp phiền phức rất lớn...
Trở lại trong Đào Hoa Các, Phương Tịch không kịp chờ đợi tiến vào phòng bế quan, lấy ra thu hoạch của mình hôm nay.
Hơn ba ngàn khối linh thạch hạ phẩm, sau này có thể đi tới cửa hàng linh thạch đổi thành linh thạch trung phẩm.
Tuy tỉ lệ đổi cao hơn một trăm, nhưng đối với tu sĩ Trúc Cơ, sử dụng linh thạch hạ phẩm để hồi phục pháp lực, hiệu quả trợ giúp vượt cửa ải gì đó quá yếu, vẫn cần phải dự trữ một ít linh thạch trung phẩm.
Tiếp đó, là hai bộ pháp quyết Bách Huyễn Thuật và Thiên Ma Giải Thể Tiểu Pháp!
Phương Tịch cũng lấy ra và đặt sang một bên, chuẩn bị sau này rảnh rỗi sẽ nghiên cứu một lúc.
Cuối cùng, hắn lấy ra hộp ngọc, cẩn thận quan sát kiểm tra.
Trước khi về, Phương Tịch xác nhận trên vật ấy không có thủ đoạn theo dõi đánh dấu gì.
Lúc này, sau khi mở ra hộp ngọc, chỉ thấy một đoạn Trường Thanh Mộc dài ba thước, tản ra linh quang mãnh liệt màu xanh.
- Không tệ, không tệ... Đây là lần đầu tiên ta lấy được linh tài cấp ba!
- Vật ấy cầm tới chỗ của Âu Dã Đại Sư, tùy tiện chế luyện cũng được một linh khí thượng phẩm...
- Đương nhiên, làm vậy quá xa xỉ. Vật ấy bình thường đều có thể làm nguyên liệu chế luyện pháp bảo...
Tuy Phương Tịch cũng chuẩn bị chế luyện linh khí, lại có quy hoạch của mình.
- Lấy nguyên liệu cấp ba làm chủ, thậm chí có thể chịu được bảo văn của Tàn Phiến Thế Giới...
- Như vậy, có thể tạm thời sử dụng linh văn chế luyện linh khí, còn giữ lại không gian thăng cấp sau này...
- Chỉ là không biết... nên chọn sử dụng loại linh văn nào?
Trên thực tế, Phương Tịch cũng biết mình tạm thời không có sự lựa chọn khác.
Dù sao trong cả bộ lạc Hắc Sơn cũng chỉ có hai loại truyền thừa linh văn mà thôi...
...
Bộ lạc Hắc Sơn ở Tàn Phiến Thế Giới.
Trên mặt Thanh Lang đầy hưng phấn. Hắn cuối cùng đã phát hiện ra bí mật trên người tiểu tử Ba Cát kia!
Hắn vuốt ve kính đồng, nhìn bí quyết Vu ngữ hiện ra phía trên:
- Khai Linh Kinh? Công pháp này còn tinh diệu hơn phương pháp lấy linh khiếu thu nạp nguyên khí do Đại Vu dạy gấp trăm lần! Chẳng trách Ba Cát chỉ có nửa linh khiếu, còn có thể đột nhiên tăng mạnh...
Thanh Lang hắn là thiên tài mở ra ba linh khiếu!
Lúc này, hắn đã hoàn thành in pháp văn Tụ Phong, đang học pháp văn Phong Áp!
Lại thêm bộ pháp quyết Khai Linh Kinh này, hắn nắm chắc sẽ hoàn thành in tất cả pháp văn trong thời gian ngắn nhất!
Đến lúc đó, hắn có thể xin Đại Vu cho quan sát linh văn Tốn Phong, học được kỹ xảo làm sao tổ hợp ba đại pháp văn thành linh văn Tốn Phong.
Một khi thành công, hắn chính là Đại Vu thế hệ mới!
- Ha ha... Ta quả nhiên là đứa con được ông trời lựa chọn... huynh đệ Ba Tùng cũng không thể chơi lại ta.
Trên mặt Thanh Lang đầy hưng phấn, vuốt ve kính đồng:
- Mảnh vỡ này thần kỳ như vậy, chẳng lẽ là bí bảo do Vu Vương để lại?
Hắn suy nghĩ thấy để ở đâu cũng lo lắng, vẫn học theo Ba Cát giấu mảnh kính ở trên người.
Trong mảnh kính, thần thức của Phương Tịch lạnh lùng nhìn cảnh tượng này.
- Công pháp đã cho, hy vọng ngươi có thể mau chóng tu luyện tới cảnh giới linh văn...
Bây giờ, hắn càng lúc càng mong đợi những linh văn kia.
Cùng lúc đó, hắn cũng cảm thấy hệ thống lực lượng ở Tàn Phiến Thế Giới này hơi kỳ lạ.
- Quá... Tinh vi, teho loại tuyến đường chiến văn này, bắt đầu từ chiến văn được lựa chọn đầu tiên lại quyết định cả đời tu sĩ...
Dựa theo những gì Phương Tịch nghe được trong mấy ngày qua, Tiểu Vu không thể thay đổi chiến văn, thậm chí không thể khắc thêm mấy loại.
Ví dụ như trên người Ba Cát có pháp văn Hỏa Diễm, chỉ có thể tìm kiếm linh văn ẩn chứa pháp văn Hỏa Diễm, một đường thăng cấp lên.
Nói gì vứt bỏ pháp văn Hỏa Diễm là chuyện không thể nào làm được.
Mặt khác lại in pháp văn Phong Nhận, sửa theo tuyến đường linh văn Tốn Phong cũng không được.
Bởi vì trên người hắn có pháp văn Hỏa Diễm, lại tự nhiên bài xích loại hình chiến văn khác, căn bản không có cách nào đồng thời tu luyện.
Phương Tịch thấy quy tắc thành thói quen này thật khó tin.
Sao tu tiên có thể cố định hóa như vậy?
- Như vậy chiến lực hình thành khó tránh khỏi chỉ có một hướng, tuy ưu thế rất lớn nhưng tình thế bất lợi cũng rất rõ ràng...
- Nếu Vu Vương của Tàn Phiến Thế Giới chống lại tu sĩ Kết Đan, sợ rằng kết quả sẽ không tốt lắm...