Nguyễn Tinh Linh kêu a một tiếng, tỉnh lại.
Trong tầm mắt của nàng là một động phủ thô ráp, đại khái vừa mở ra.
- Nguyễn tiên tử tỉnh rồi?
Phương Tịch đang ngồi xếp bằng hồi phục pháp lực ở bên cạnh. Hắn mở hai mắt và mỉm cười.
- Phù bảo kia... Ma tu Tư Đồ Gia đâu?
Nguyễn Tinh Linh đứng dậy, dùng thần thức kiểm tra một lượt, lại hỏi ra vấn đề quan trọng nhất.
- Sau khi phù bảo kia phát ra hai đòn, uy năng đã cạn kiệt... Tại hạ lấy ra hết con át chủ bài, cuối cùng mới chém được ma tu kia...
Phương Tịch nói với vẻ vẫn còn sợ hãi.
- Ngươi không ngờ đã... giết chết Tư Đồ Gia?
Nguyễn Tinh Linh có phần khó tin.
Tư Đồ Gia không chỉ có tu vi đạt đến Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, lại tu luyện ma công, có thể tương đương với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ bình thường.
Hắn đánh với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ gần như nghiền ép, không ngờ lại có thể chết được!
Nàng giật mình, bất chợt mỉm cười:
- Xem ra thiếp thân nhờ đạo hữu cứu giúp, quả nhiên là quyết định cực kỳ chính xác.
Trước đây, Nguyễn Tinh Linh đã cảm thấy Phương Tịch không tầm thường, về sau cảm thấy mình suy đoán sai lầm.
Nhưng sau khi nghe được tin tức đối phương Trúc Cơ thành công, nàng đã có nhận thức mới.
Từ khi biết Phương Tịch tới nay, đối phương đi mỗi bước đều rất vững chắc, không kiêu ngạo không nóng nảy, không quan tâm hơn thua, tu sĩ bình thường không thể làm được điều này.
Nàng suy nghĩ:
- Nếu Tư Đồ Gia chết trong tay ngươi, vậy túi trữ vật của hắn...
- Tất nhiên cũng ở trong tay ta.
Phương Tịch gật đầu, có vẻ ngẫm nghĩ hỏi:
- Trong đó hình như có vật có tác dụng đối với tiên tử?
- Tất nhiên là... Trên thực tế, thiếp thân bị Tư Đồ Gia kìm chế, bị trồng Huyết Chú Tâm Ấn, cần phải có một giọt tinh huyết bản mạng để chế luyện chú dẫn ở trên tay hắn...
Nguyễn Tinh Linh cười gượng. Đây cũng là nguyên nhân nàng không muốn tìm Trúc Cơ khác nhờ cứu giúp.
Chú dẫn này vô cùng quan trọng, lại ẩn chứa tinh huyết bản mạng của nàng. Một khi nó rơi vào trong tay tu sĩ có ý xấu, sẽ có hậu quả khôn lường.
Trên thực tế, nếu không phải Tư Đồ Gia vẫn muốn bắt sống nàng, dựa vào vài loại bí thuật ma đạo, hắn có thể trực tiếp dồn nàng vào chỗ chết.
So sánh ra, Phương Tịch vẫn đáng tín nhiệm hơn.
- Có phải là vật này?
Phương Tịch suy nghĩ và lấy từ trong đai lưng màu vàng lấy ra một bình ngọc trắng, trong đó mơ hồ có mùi máu tanh.
- Chính là vật ấy!
Nguyễn Tinh Linh nhìn thấy, ánh mắt lập tức sáng lên:
- Không biết còn có của Đan nhi?
Thần thức của Phương Tịch kiểm tra một lúc, lắc đầu:
- Không có...
- Như vậy... chỉ sợ chuyện này còn chưa xong...
Nguyễn Tinh Linh thở dài, nhìn bình ngọc trong tay Phương Tịch, trên mặt không khỏi hiện ra đáng thương:
- Phương đạo hữu...
- Tiên tử mời ta ra tay, nói là lấy có thể tăng thêm vật cơ duyên Kết Đan...
Phương Tịch nhìn sắc mặt Nguyễn Tinh Linh nhiều lần thay đổi, bỗng nhiên cười, ném bình ngọc trong tay qua:
- Ta đã nhận được vật đó, miễn cưỡng tính là hoàn thành giao hẹn với Nguyễn tiên tử...
Nguyễn Tinh Linh nhận lấy bình ngọc, trong lòng thả lỏng. Nàng lại đứng dậy dịu dàng thi lễ:
- Cảm ơn Phương đạo hữu... Không so đo chút lừa gạt nhỏ của thiếp thân. Chẳng qua chuyện tăng thêm xác suất Kết Đan chắc hẳn là thật. Thiếp thân âm thầm tìm hiểu qua, trong tay ma tu chắc hẳn có bí pháp trợ giúp Kết Đan...
Không sai!
Thù lao Nguyễn Tinh Linh đáp ứng thật ra là ở trên người Tư Đồ Gia, trước đây nàng nhận lời, hoàn toàn là của người phúc ta!
Cũng may là bằng hữu cũ mấy chục năm.
Đổi lại thành tu sĩ Trúc Cơ khác đến đây, không chừng kết quả của Nguyễn Tinh Linh sẽ rất tệ.
Phương Tịch lại vuốt ve một miếng ngọc giản màu máu trong tay áo, trên gương mặt đầy vẻ suy nghĩ.
...
Lúc đầu, hắn nhìn thấy Diệp Tán Nhân đột kích, không định tiếp tục đấu pháp mà thu trận pháp và khôi lỗi, dẫn theo Nguyễn Tinh Linh chạy trốn.
Dựa vào thiên phú yêu thuật của khôi lỗi bay cấp hai tăng thêm tốc độ độn địa, cuối cùng bỏ rơi Diệp Tán Nhân, sau đó tùy tiện mở một động phủ ở bên ngoài, kiểm tra chiến lợi phẩm.
Mà ở trong đai lưng trữ vật của Tư Đồ Gia, ngoại trừ linh thạch và các nguyên liệu ma đạo linh tinh khiến người ta vừa nhìn đã sởn tóc gáy ra, vật đặc biệt nhất chính là chú dẫn của Nguyễn Tinh Linh cùng với miếng ngọc giản này.
Trong ngọc giản không ngờ ghi lại một môn ma công tên là... Ngũ Cực Nguyên Ma Công!
Môn ma công này bao hàm toàn diện, khiến Phương Tịch được mở rộng tầm mắt, đồng thời mơ hồ cảm giác trong đó có vài nội dung khá tương tự với Huyết Sát Ma Công thu được từ Tư Đồ Anh bị hắn giết chết trước đó, đại khái thuộc về công pháp cấp trên của nó!
Ở trong Ngũ Cực Nguyên Ma Công này không chỉ ghi lại nhiều bí thuật ma đạo hơn, thậm chí còn có một môn Nguyên Ma Thứ chính là bí pháp công kích thần thức!
Điều này khiến Phương Tịch cảm giác vui mừng bất ngờ. Tuy chỉ có thể vận dùng thần thức công kích kẻ địch, không hề có pháp môn tu luyện thần thức, nhưng đối với người có thể chậm rãi tăng trưởng thần thức của như hắn, điều đó căn bản không quan trọng.
Môn Nguyên Ma Thứ này chắc hẳn chính là bí thuật Tư Đồ Gia công kích hắn trước đây, còn có chút khuyết điểm, hình như không có tác dụng gì đối với kẻ địch có thần thức mạnh hơn mình, chỉ có thể bắt nạt kẻ yếu.