Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 310: Phân thần hóa niệm (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Theo tiếng động nặng nề rơi xuống đất, hai khôi lỗi Yêu Ma Thụ hạ xuống đất, thân thể cao lớn chen chúc trong phòng tu luyện.

Trong đó là một con vượn lông vàng khôi lỗi cao sáu mét, thậm chí còn phải khom người, có vẻ rất tội.

Một khôi lỗi khác lại một con yêu thú bay cấp hai, toàn thân mọc ra lông chim đen như mực, cùng loại với quạ đen.

- Đi!

Tay Phương Tịch bấm pháp quyết, một phân thần hóa niệm đánh vào trong đầu con vượn khôi lỗi.

Bởi vì khôi lỗi này được sớm được hạt giống Yêu Ma Thụ khống chế, bởi vậy không hề chống lại, mặc cho ý niệm của Phương Tịch xâm chiếm nơi mấu chốt trong đó.

Sau một lát, Phương Tịch ôm đầu, cảm giác mệt mỏi sau khi thần thức tiêu hao quá độ.

Hắn thường có cảm giác này. Lúc rời khỏi Tàn Phiến Thế Giới đều như vậy.

Phương Tịch thở dốc một lát, lại nuốt một viên đan dược an thần, sắc mặt đã đỡ hơn nhiều.

Cùng lúc đó, hắn cũng cảm nhận được một tầm nhìn khác.

Đó là tầm nhìn đến từ vượn lông vàng vương khôi lỗi.

- Loại cảm giác này... yếu hơn phân thân, nhưng tốt hơn dùng Yêu Ma Thụ gián tiếp thao túng, giống như đời trước từ quay số truy cập mạng nâng cấp lên cáp quang vậy...

Phương Tịch thao túng con vượn khôi lỗi làm ra mấy động tác, không khỏi thỏa mãn.

Lúc này, con vượn khôi lỗi được bổ sung chỗ thiếu hụt, hoàn toàn có thể tính là khôi lỗi cấp hai hạ phẩm.

Đồng thời, nó da dày thịt béo, giống như thân thể Kim Cương không thể bị phá hỏng, lại thức tỉnh thiên phú yêu thuật... Hóa Thạch Thuật, chiến đấu gần người vô cùng mạnh mẽ.

Trước đây, nếu không phải nó trực tiếp rơi vào trong Tử Môn của trận pháp, còn chưa chắc đã chết đâu.

Phương Tịch kiểm tra xong, lại bắt đầu thử tương tự với khôi lỗi thứ hai.

Không thể không nói, khôi lỗi này chết càng bất bình hơn... Dù sao yêu thú bay rơi vào Tử Môn của trận pháp, vẫn không có cách nào phát huy ra ưu thế lớn nhất.

Phương Tịch lựa chọn khôi lỗi này vì coi trọng khả năng bay của nó, thiên phú yêu thuật cũng là hàng đầu trong hóa gió tăng tốc, tốc độ bay của nó rất nhanh, vượt xa linh khí bình thường, chẳng qua vẫn kém hơn lúc mình thi triển Nhiên Huyết Độn Pháp một bậc.

- Không sai, có thể sử dụng như linh khí bay...

Phương Tịch nhìn mấy vết thương trên cánh của đối phương, lại khẽ nhíu mày. Đây đều là do mình gây ra lúc trước.

Lúc này, mình cũng chỉ có thể tới trả, sau này còn phải mua nguyên liệu cấp hai sửa lại.

- Hai con khôi lỗi chủ chiến. Ngoài ra, ta còn mượn Yêu Ma Thụ khống chế sáu con khôi lỗi khác...

Cho dù các khôi lỗi còn lại không điều khiển dễ dàng, nhưng trải qua thuật khôi lỗi chế luyện lại một lần nữa, thao tác vẫn linh hoạt hơn rất nhiều.

- Công pháp của ta thật sự bình thường, uy lực đấu pháp của bình thường...

- Nhưng thao túng khôi lỗi bao vây tấn công, chỉ sợ có thể hoành hành ở trong Trúc Cơ sơ kỳ...

- Giống như La Công, bị bao vây tấn công thì chỉ có thể ngã xuống...

Ừ, kết giao bằng hữu lâu như vậy, Phương Tịch vẫn khá quen thuộc với tu vi và sở trường pháp thuật, linh khí của La Công, tất nhiên sẽ lấy hắn làm ví dụ so sánh.

- Bây giờ có linh khí công kích, cũng miễn cưỡng tính là có linh khí bay, còn thiếu một món linh khí phòng ngự...

Phương Tịch trầm ngâm suy nghĩ.

Linh khí hạ phẩm bình thường đều trừ mấy trăm linh thạch trở nên, tinh phẩm lại cần hơn một nghìn, thực sự là một khoản chi tiêu không nhỏ.

Quan trọng là bây giờ nhìn bề ngoài, hắn chỉ thu được chút lợi ích nhờ luyện đan cho tu sĩ Luyện Khí, đối phó với tiền thuê động phủ còn quá sức...

- Tài không thể lộ, tài không thể lộ...

- Đồng thời, phạm vi tiêu thụ linh khí quá nhỏ, lựa chọn quá ít...

- Không bằng chờ đến hội đấu giá lớn lại ra khỏi thành một chuyến, trở về bán một hai con yêu thú, sau đó tìm vật mình thích ở trên hội đấu giá...

...

Sau khi tu luyện thành công Thiên Tư Khống Khôi Quyết tầng thứ nhất, lại khống chế hai con khôi lỗi, thực lực tăng lớn, tâm trạng của Phương Tịch rất tốt, đi ra khỏi phòng tu luyện.

Bên ngoài, dưới trận pháp bao phủ, Đào Hoa Các bốn mùa đều giống như mùa xuân, hoa đào thường nở không tàn.

Đại Thanh Ngư nhìn thấy Phương Tịch đến thì khiếp sợ đến mức nấp ở dưới đáy ao.

Cho dù Long Ngư Chung gia cũng chỉ có kinh nghiệm bồi dưỡng Tiểu Thanh Long cấp một thượng phẩm, hoàn toàn không có manh mối làm cho Tiểu Thanh Long thăng cấp lên cấp hai.

Đồng thời, loại bồi dưỡng này tiêu hao quá nhiều, được một mất mười.

Phương Tịch cũng chỉ tùy ý nuôi, xem như mua vui.

Hắn ngồi ở dưới cây hoa đào, giơ tay đón lấy một cánh hoa đào.

- Công tử...

Kim Linh chậm rãi đi đến, trên trán còn in một hoa văn, nhìn qua rất đáng yêu, lại thêm một phần kiều diễm.

- Ồ? Tu vi của ngươi đột phá à?

Thần thức của Phương Tịch đảo qua, lại có phát hiện.

Kim Linh vốn là tu vi Luyện Khí tầng sáu, bị kẹt ở bình cảnh hậu kỳ giống như rất nhiều tán tu khác.

Hôm nay, nàng cuối cùng đã đột phá.

- Nhờ có linh khí ở đây và đan dược công tử ban cho...

Kim Linh trịnh trọng thi lễ:

- Vì sao công tử tốt với thiếp thân như vậy?

“Như vậy có thể tính là tốt sao? Chỉ là chút đỉnh chảy qua kẽ tay thôi...

Trong lòng Phương Tịch bất đắc dĩ, trên mặt lại trêu đùa:

- Dĩ nhiên là thích vẻ đẹp của tiểu nương tử...

Hắn vừa nói vừa tiến lên, nâng cằm của giai nhân lên.

Sau khi đạt tới Trúc Cơ, Phương Tịch hành sự càng theo ý mình hơn.

Trên gương mặt Kim Linh không khỏi ửng hồng, nhìn quanh giống như một con thỏ nhỏ, thì thầm nói:

- Vẫn mong công tử đi vào trong phòng...

- Lại ở chỗ này đi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)