Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 307: Giết người đoạt bảo (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Mấy tháng sau.

- Trương tiểu hữu, đây là Tử Mộc Đan...

Ở Đào Hoa Các.

Phương Tịch giao một bình đan dược cho một tu sĩ già nua trên người mặc trường bào màu xanh.

- Cảm ơn Phương tiền bối!

Tu sĩ già nua này là cảnh giới Luyện Khí viên mãn từ lâu, chính là người đứng đầu một gia tộc Luyện Khí nhỏ dựa vào Bạch Trạch Tiên Thành. Tử Mộc Đan tới cầu cho một hậu bối thiên phú không tệ trong gia tộc.

Tiện thể... Cũng có thể làm quen với tiền bối Trúc Cơ này.

Hai bên nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Mãi đến khi Kim Linh tiến đến thông báo lại có khách đến, tộc trưởng Trương gia mới đứng dậy từ biệt rời đi.

- Làm Luyện Đan Sư đúng là kiếm lời...

Thần thức của Phương Tịch đảo qua, lại kiểm kê số linh thạch do đối phương để lại, không khỏi mỉm cười thỏa mãn.

Lần này ra tay, hắn không chỉ thu được một khoản linh thạch, còn có đan phương Tử Mộc Đan!

Thật ra loại đan dược phá giai Luyện Khí kỳ giống như Tử Mộc Đan quý trọng, nhưng dù sao ở đây cũng là Bạch Trạch Tiên Thành, cẩn thận tới các hiệu buôn lớn tìm, vẫn có thể thấy được!

“Người này cố ý tìm ta luyện đan, chính là có ý kết giao...

“Không tệ, không tệ... Đáng tiếc, ta tuyệt đối sẽ không ra khỏi thành đảm nhiệm thái thượng trưởng lão gì đó cho gia tộc, tông môn nhỏ...

Phương Tịch cầm lấy chén rượu bạch ngọc và uống một hớp Đào Hoa Nhưỡng, đã thấy Kim Linh lại dẫn một người vào.

- Vãn bối là Thiết Huyết Y, bái kiến Phương đan sư!

Thiết Huyết Y thi lễ và đưa lên mấy ngọc giản:

- May mắn không làm nhục sứ mạng... Chuyến đi này vô cùng thuận lợi, đây là hồi âm của Đào Hoa Đảo!

Phương Tịch nhận lấy một phần ngọc giản, thần thức tiến vào trong đó, lại nhìn thấy chữ viết của Nguyễn Tinh Linh.

Nữ tử này chỉ chúc mừng hắn Trúc Cơ thành công, cũng nói rõ chờ đến mấy năm sau Bạch Trạch Tiên Thành tổ chức hội đấu giá lớn, nàng sẽ đích thân đến Bạch Trạch Tiên Thành gặp hắn.

“Trong khách sáo có chút xa cách... chẳng lẽ Nguyễn đảo chủ tự ti?

Phương Tịch xoa cằm.

Trên thực tế, tính cách Nguyễn Tinh Linh ngoài mềm trong cứng, rất có chủ kiến, bằng không năm đó sẽ không từ chối đề nghị đạo lữ.

Hắn lại xem Vi Nhất Tịch hồi âm.

Nửa đồ nhi này trước sau vẫn tinh quái như vậy. Đoạn đầu chúc mừng đại thúc Trúc Cơ công thành, sau đó đòi tới Bạch Trạch Tiên Thành du ngoạn...

Cuối cùng, nữ tử này còn chưa quên chuyện chính, nhắc tới tình hình của mọi người trên Phỉ Thúy Nhai.

Trong trận chiến ở Long Ngư Đảo trước đây, ba người Lư Quá đều trở về. Chẳng qua Hải Đại Quý và Vương Tiểu Hổ không may, không chỉ không vớt được chiến lợi phẩm gì trong cuộc chiến cuối cùng, trái lại còn bị thương nặng, quay về Phỉ Thúy Nhai tu dưỡng, chậm trễ việc tu hành.

Ngược lại, không biết Lư Quá nhận được cơ duyên gì, sau khi trở về lại đột phá Luyện Khí hậu kỳ.

Nhưng hắn giữ kín về chuyện ở trên Long Ngư Đảo.

Sau trận chiến này, ba nhà Thái Thúc, Uất Trì, Hạ Hầu lên thống trị Vạn Đảo Hồ, trắng trợn phong tán tu làm đảo chủ linh đảo, rất được hưởng ứng. Bởi vậy, Vạn Đảo Hồ tiến vào thời kỳ hòa bình ổn định.

Đương nhiên, Vi Nhất Tịch lại phỉ nhổ một câu, cho rằng ba nhà chết quá nhiều người trong trận chiến cuối cùng. Có người nói gia chủ cũng chết sạch... Thực lực suy giảm mạnh mới bất đắc dĩ thực hiện lời hứa hẹn.

“Tịch Tịch cho rằng... nếu đại thúc muốn tìm chỗ tu luyện, bây giờ chính là cơ hội tốt trời ban... Nếu đại thúc quay về Vạn Đảo Hồ thao tác một lúc, không thể lấy được Long Ngư Đảo nhưng ít nhất có thể được Linh Không Đảo...

Cuối cùng, tiểu nha đầu còn kiến nghị như vậy, dáng vẻ e sợ thiên hạ không loạn.

“Vạn Đảo Hồ... Ta tất nhiên sẽ trở lại, nhưng không phải bây giờ.

Trong lòng Phương Tịch nghĩ.

Hắn có thể tưởng tượng được, lần này nhân cơ hội phân phong rất nhiều đảo chủ, Diệt Thiên Minh không biết đã trộn lẫn bao nhiêu cát vào.

Không chừng hơn nửa những đảo chủ mới sắc phong đều là người của bọn họ.

Bây giờ, Vạn Đảo Hồ rõ ràng là đại bản doanh của ma đạo, ngay cả Diệp Tán Nhân Trúc Cơ được Liên minh ba mươi sáu đảo cung phụng cũng có khả năng đó.

Phương Tịch ngốc mới trở lại vào lúc này.

Không chỉ hắn không muốn trở về, nếu có thể, hắn còn muốn đưa tất cả mọi người trong Đào Hoa Đảo rời khỏi hố ma.

Nhưng... Chuyện này không thể nói rõ được.

- Khổ cực cho Thiết minh chủ.

Phương Tịch xem thư xong, nhìn thấy Thiết Huyết Y vẫn cung kính đứng nghiêm bên cạnh thì không khỏi mỉm cười, đưa ra một túi linh thạch nhỏ.

- Thật không dám giấu, lần này truyền tin đi tới Đào Hoa Đảo, đảo chủ đã ban thưởng. Ta thật sự không dám cầm nhiều...

Thiết Huyết Y liên tục xua tay.

Phương Tịch nhìn theo bóng lưng người này rời đi lại ngẫm nghĩ.

Mình ở trong hạ tầng Bạch Trạch Tiên Thành còn thiếu một người đắc lực, có lẽ có thể thử bồi dưỡng?

...

Sau khi luyện đan và gặp khách xong, Phương Tịch trở lại phòng tu luyện, bắt đầu tu hành Thiên Tư Khống Khôi Quyết.

Thần thức của hắn mạnh mẽ, tu luyện pháp quyết này thật ra khá dễ dàng, chỉ mấy tháng đã dần dần nhập môn.

Đồng thời, hắn còn đang quang minh chính đại thu thập một ít nguyên vật liệu chế luyện khôi lỗi để chuẩn bị cho mình luyện tập, cũng chuẩn bị sau này tiến hành cải tạo khôi lỗi cấp hai.

Sau tu luyện thuật khôi lỗi, lại tới thời gian hắn quan sát Tàn Phiến Thế Giới mỗi ngày.

...

Vẫn là dòng sông ở Tàn Phiến Thế Giới.

Thần thức của Phương Tịch phóng ra ngoài chỉ có năm trượng, cũng không biết thế giới này xảy ra biến đổi gì, trong đó rốt cuộc tiêu hao thế nào.

Chẳng qua, cũng không biết có phải là ảo giác của hắn không, hắn cảm thấy phạm vi thần thức của hắn hình như đã kéo dài xa hơn.

Phương Tịch âm thầm nhớ kỹ phát hiện này, suy đoán thần thức mượn linh bảo xuyên qua hai giới chung quy vẫn có chút lợi ích, chỉ là không nhiều... chắc hẳn cũng có hiệu quả rèn luyện thần thức!

- Trải qua tìm hiểu trong khoảng thời gian này... thần thức này của ta đại khái vẫn có tác dụng.

Thần thức của Phương Tịch tiến vào trong mảnh gương, không ngờ mảnh gương đồng thiếu bắt đầu phát sáng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)