- Vị tiền bối này, xin hỏi cao tính đại danh?
Một lão già Luyện Khí hậu kỳ canh giữ ở cửa nhìn thấy Phương Tịch đến, không dám chậm trễ, vội vàng hành lễ và hỏi thăm.
- Tán tu Phương Tịch, đặc biệt tới chúc mừng La Đạo bằng hữu đã Trúc Cơ thành công. Quà mừng là một viên Thú Huyết Đan cấp hai hạ phẩm!
Phương Tịch mỉm cười nói.
Sắc mặt lão già không có gì thay đổi, cao giọng nói:
- Phương Tịch tiền bối tới chúc mừng, tặng một viên Thú Huyết Đan cấp hai hạ phẩm!
Không lâu sau, một vị Trúc Cơ trung niên vội vàng đi tới cửa. Người này có dáng người vạm vỡ, tướng mạo uy mãnh, mặc đại bào màu tím, có cảm giác không giận vẫn uy nghiêm, gương mặt hiện ra hết vẻ sắc bén. Hắn tất nhiên chính là La Công.
- Phương đạo hữu, cảm ơn đã tới chúc mừng, vẫn mời vào trong uống chén trà!
Có người nói La Công này là tu sĩ săn yêu ở ngoài thành, khi tu vi là Luyện Khí hậu kỳ đã đánh ra uy danh, chính là chiến tu có tiếng tăm lừng lẫy!
Nhưng lúc này, hình như bởi vì Trúc Cơ thành công, tâm trạng hắn rất tốt, trên mặt tươi cười mời Phương Tịch vào trong viện.
Ở trong viện không ngờ còn có mấy vị Trúc Cơ đồng đạo đang ngồi.
Phương Tịch mắt đảo nhìn qua, lại nhìn thấy một người quen, không khỏi tiến lên:
- Viên huynh!
Người quen này chính là Viên Phi Hồng. Hắn nhìn thấy Phương Tịch, cũng mỉm cười:
- Phương đạo hữu... Nhiều ngày không gặp!
- Viên đạo hữu, chẳng lẽ vị này chính là Phương Tịch Phương đạo hữu Trúc Cơ thành công mấy năm trước?
Bên cạnh, một lão già mặc áo bào màu vàng mở miệng, giọng khàn khàn:
- Nghe nói Phương đạo hữu cũng tự mình đột phá Trúc Cơ, nhưng không tiếp nhận lời chiêu mộ của bất kỳ một thế lực phương nào, làm tán tu?
- Vị này chính là Hoàng Sa đạo hữu, có bản lĩnh Phi Sa Đạo Pháp rất tốt.
Viên Phi Hồng giới thiệu với Phương Tịch một câu.
- Hoàng Sa đạo hữu...
Phương Tịch thản nhiên ngồi xuống, uống một ngụm linh trà do thị nữ đưa lên, lắc đầu nói:
- Năm đó, tại hạ thật ra đã dùng một món linh vật Trúc Cơ, còn xa mới dũng cảm bằng được La Đạo bằng hữu... Bởi vậy không tính là tự mình đột phá Trúc Cơ.
- Ha ha, Phương đạo hữu khiêm nhường...
Viên Phi Hồng cười nói:
- Tại hạ rất bội phục đạo hữu không kiêu ngạo không nóng nảy, thảnh thơi tu luyện. Cũng chỉ có người một lòng khổ luyện, mới có khả năng thuận lợi Trúc Cơ trước khi đại nạn tới?
Hoàng Sa đạo nhân và mấy tu sĩ Trúc Cơ khác liếc mắt nhìn nhau, truyền âm cho nhau:
- Lời đồn có sai lầm... Bên ngoài vẫn nói Phương Tịch và Bạch Trạch Tiên Thành có mâu thuẫn, nhưng hiện tại xem ra quan hệ giữa hắn và Tam Thập thiếu rất tốt...
- Vốn chỉ là lời đồn, chưa chắc có thể tin được...
Một nữ tử tóc bạc khác chậm rãi lắc đầu.
Lúc này, La Công cũng đi tới chiêu đãi:
- Phương đạo hữu, vẫn phải cảm ơn món quà của ngươi. Ha ha, ta đúng lúc cùng tu Luyện Thể, Thú Huyết Đan này tới thật đúng lúc... Vừa khéo có thể giúp thuật luyện thể của ta tiến thêm một bước nhỏ...
- Viên đan dược này chẳng qua do ta tiện tay luyện ra thôi, có thể giúp được đạo hữu thì quá tốt rồi.
Phương Tịch mỉm cười đáp lại.
- Không ngờ Phương đạo hữu là Luyện Đan Sư cấp hai? Vậy đúng là thất kính thất kính...
Vẻ mặt La Công hơi kỳ lạ.
Ở trong Bạch Trạch Tiên Thành cũng không nhiều Luyện Đan Sư cấp hai,.
- Đâu có, đâu có... Chẳng qua là chuyên tâm tập luyện mấy đan phương, miễn cưỡng mới có thể luyện thành đan dược, không lời không lỗ mà thôi...
Phương Tịch cười gượng và khoát tay, biểu thị mình vẫn kém xa những Luyện Đan Đại Sư nổi tiếng gần xa.
Hắn làm vậy thật ra cũng có ý muốn tuyên dương, tiện thể đánh ra danh tiếng để dễ kiếm chút linh thạch.
- Ta còn tưởng Phương đạo hữu sẽ lấy thuật khôi lỗi thành danh... Không ngờ còn là một vị Luyện Đan Sư.
Viên Phi Hồng cũng kinh ngạc.
Hoàng Sa đạo nhân và nữ tu tóc bạc liếc mắt nhìn nhau, lặng lẽ ghi nhớ tin tức này.
Tán tu Phương Tịch không chỉ có chút thành tựu ở trên phương diện thuật luyện đan, hình như còn có sở trường về thuật khôi lỗi!
Đồng thời, hắn và Tam Thập thiếu Viên Phi Hồng của Bạch Phong Sơn có quan hệ không tệ!
Đây cũng là một trong những mục đích của Phương Tịch.
- Người tới, tấu nhạc, nhảy múa đi!
Lúc này, La Công ngồi xuống, ra lệnh cho một đội vũ cơ đi vào.
Những vũ nữ này chỉ vừa mới đôi tám, da mềm như có thể bấm ra nước, mặc áo lụa mỏng như cánh ve, hai chân trần nhảy múa, thật sự là cảnh đẹp ý vui.
Các vị tu sĩ Trúc Cơ có người uống trà uống rượu, có người chăm chú vào ăn, hoặc nói về mấy chuyện kỳ lạ, giao lưu kinh nghiệm tu luyện... Bầu không khí khá thoải mái.
Dù sao những người đang ngồi đây đều có thọ nguyên hai trăm năm, thời gian dài dằng dặc, bọn họ có thể từ từ hưởng thụ.
- Đúng rồi... Không biết La Đạo bằng hữu cuối cùng gia nhập vào thế lực phương nào?
Phương Tịch nghiêng tai lắng nghe, nhận được mấy tin tức không tệ. Ví dụ như thiếu chủ Tống gia kia trở về tộc địa từ lâu.
Hắn suy nghĩ và hỏi La Công.
- Tại hạ nghĩ tới nghĩ lui, vẫn quyết định gia nhập Bạch Trạch Tiên Thành, trở thành khách khanh!
La Công thành thật trả lời. Trên mặt Viên Phi Hồng có phần mất tự nhiên.
- Thì ra là thế, chúc mừng La huynh, chúc mừng La huynh.
Phương Tịch cười ha ha, hình như không hề để ý tới chuyện trước kia từ lâu.