Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 299: Thiên tư khống khôi quyết (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Sau khi hoàn thành giờ tập hôm nay, Phương Tịch thản nhiên xuất quan.

Đình viện của Đào Hoa Các có diện tích rộng rãi, trồng không ít cây đào, trong trận pháp bốn mùa đều giống như mùa xuân, từng cánh hoa đào bay lượn, trông rất đẹp.

Trong hồ nước giữa đình viện, Đại Thanh Ngư thỉnh thoảng lặn xuống đáy, thỉnh thoảng bơi trên mặt nước, ăn vụng cánh hoa đào.

- Đúng là một con cá tham ăn...

Phương Tịch cười mắng một tiếng. Hắn vẫn tương đối khoan dung với con linh thú này, dù sao cũng ở cùng mấy năm như vậy.

Về phần ý định đổi linh thú à?

Linh thú cấp hai dường như khó tìm. Về phần đi Đại Lương Thế Giới kiếm một con qua?

Phương Tịch căn bản không có ý nghĩ này, bởi vì yêu thú đạt đến cấp hai tất nhiên sẽ thức tỉnh linh trí nhất định, có ký ức và năng lực giao lưu!

Đến lúc đó, bí mật mình xuyên qua lại có khả năng bị lộ!

Cho dù mình có thể lấy thần thức nô dịch, in dấu ấn... Nhưng khế ước nô dịch không đáng tin. Nếu chẳng may gặp phải lão tổ Kết Đan, sẽ hoàn toàn có khả năng giải trừ!

Bởi vậy, cho dù Thái Tuế càng có công lao vất vả lớn hơn, vẫn bị Phương Tịch ném về Đại Lương Thế Giới nuôi thả, không định mang tới Nam Hoang.

- Vẫn là khôi lỗi dùng tốt... Ít nhất sẽ không phản bội!

Về phần khôi lỗi thông linh, tự sinh linh tính theo lời đồn đại?

Những người cấp hai còn chưa đủ tư cách, đến khôi lỗi cấp bốn cấp năm trong truyền thuyết thì may ra...

- Công tử!

Kim Linh mặc váy ngắn màu vàng kèm theo từng dải tua rua, cúi người hành lễ:

- Hôm nay là đại thọ sáu mươi của công tử, nô tỳ kính chúc công tử vạn thọ vô cương!

Gọi lão gia có vẻ hơi già, bây giờ Phương Tịch càng thích người khác gọi hắn là công tử hơn.

Dù sao so với thọ nguyên bốn trăm hai mươi năm dài dằng dặc, sáu mươi tuổi chẳng qua tương đương với mười bốn mười lăm tuổi của người bình thường, còn trẻ chán!

- Đúng vậy, ta đã sáu mươi rồi sao?

Phương Tịch xoa mặt mình, hơi hoảng hốt.

Hắn soi bóng xuống mặt hồ nước, thấy mình vẫn là thiếu niên phong lưu văn nhã dưới cây hoa đào, không hề già.

Hắn trẻ tuổi bừng bừng sức sống như vậy, cho dù Kim Linh thấy cũng có chút hâm mộ.

Phương Tịch trải qua đại thọ sáu mươi rất yên tĩnh, cũng không có bằng hữu nào tới ăn mừng.

Hắn chỉ đơn giản mở một bình linh tửu và uống với Kim Linh, cũng coi như qua.

Rượu là Đào Hoa Nhưỡng.

Lúc uống rượu này, Phương Tịch không khỏi nghĩ đến Đào Hoa Đảo.

Cũng không biết những người quen cũ bây giờ thế nào?

Ở Bạch Trạch Tiên Thành, mình Trúc Cơ thành công xem như một tin tức nhỏ, cũng không biết có thể truyền về Đào Hoa Đảo không?

Trong lòng hắn bỗng nhiên muốn về thăm, nhưng nhanh chóng ép xuống ý định áo gấm về quê.

Vạn Đảo Hồ biến đổi liên tục, còn có Tống Thanh như hổ đói rình mồi, lúc này hắn mạo muội ra khỏi thành là vội vàng muốn đấu pháp sao?

Cho dù hắn tự nghĩ mình đã là một cao thủ trong Trúc Cơ sơ kỳ, lại có khôi lỗi giúp đỡ, hắn có thể đánh mấy chiêu với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ.

Nhưng Tống Thanh kia có tu vi cao thâm, lại có dị bảo ở trong tay, đấu pháp có chút nguy hiểm, có khả năng bị lật xe.

...

Thiên Đan Các!

Phương Tịch ngẩng đầu nhìn bảng hiệu.

Nơi này chuyên thu mua, bán đan dược, đan phương... Có người nói nó có bối cảnh Di Lăng Cốc của Vũ Quốc!

Di Lăng Cốc cũng có đại tông môn Kim Đan có lão tổ Kết Đan trấn giữ, đồng thời truyền thừa có trật tự, đã trải qua hơn nghìn năm vẫn không đổ!

Có người nói tu tiên giới ở Vũ Quốc khác với hai nước Việt, Mộc, tương đối ổn định hơn.

- Vị tiền bối này, xin hỏi ngài cần gì?

Phương Tịch đi vào trong đó, lập tức thấy thị nữ Luyện Khí hậu kỳ mặc lụa mỏng bước tới tiếp khách, dáng vẻ yểu điệu thướt tha thi lễ.

“Trong nội thành này quả nhiên khác với ngoại thành, một tiểu nhị cũng sử dụng nữ tu xinh đẹp Luyện Khí hậu kỳ...

Hắn âm thầm than một tiếng, trầm giọng nói:

- Mỗ cần đan phương cấp hai, loại bổ sung khí huyết...

Ở Bạch Trạch không dễ dàng!

Cho dù trong túi Phương Tịch đầy nguyên liệu yêu thú cấp hai, nhưng không tiện ra tay. Hắn nghĩ tới nghĩ lui, vẫn chuẩn bị tiếp tục luyện đan.

Chỉ có điều, hắn không định để lộ ra mình có năng lực chế luyện Trúc Cơ Đan, tránh trở thành người công cụ.

Tu sĩ Trúc Cơ có thần thức trợ giúp, tu luyện thuật luyện đan cấp một tương đối dễ dàng, thuật luyện đan cấp hai cần tiêu hao rất nhiều tài nguyên!

Phương Tịch chuẩn bị mua một đan phương cấp hai, sau đó dựa vào nó để kiếm tiền. Hắn cũng không cần kiếm quá nhiều, có thể ở lại lâu dài trong Bạch Trạch Tiên Thành là được.

Bây giờ linh căn của hắn được nâng cao, thọ nguyên rất dài, hắn không cần cắn đan dược tu hành, chỉ chuẩn bị chậm rãi ngồi tĩnh tọa tu luyện ở trên linh mạch cấp hai.

- Mời khách quan...

Thị nữ vừa nghe thì ánh mắt lập tức sáng lên, mời Phương Tịch đến bên quầy, cười tươi tắn nói:

- Bổn lâu có ba loại đan phương khí huyết cấp hai, theo thứ tự là Thất Bảo Xà Huyết Đan, cần lấy tinh huyết của yêu xà cấp hai làm nguyên liệu chính, còn có Xích Long Đan, lấy Xích Long Chi trăm năm làm nguyên liệu chính, cùng với Thú Huyết Đan, lấy nguyên liệu và máu yêu thú cấp hai chế luyện...

Phương Tịch lần lượt xem kỹ.

Trong ba loại đan phương cấp hai này, Xích Long Đan có cấp bậc cao nhất, đạt đến cấp hai trung phẩm, đồng thời dược lực mạnh mẽ, thích hợp cho tu sĩ Luyện Thể dùng.

Trên thực tế, tu sĩ Luyện Thể đều ít lưu ý, càng thiên về đan dược khí huyết hơn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)