Động phủ số 36 chữ Giáp.
Phương Tịch dựa vào lệnh bài cấm chế để mở cửa động phủ ra, đi vào trong đó.
Linh khí xung quanh dồi dào, mơ hồ hình thành sương mỏng.
Hắn hít sâu một hơi, cảm giác toàn thân thoải mái như lên tiên.
- Hoàn cảnh linh khí ở đây là chỗ tốt nhất ta từng hưởng thụ, không hổ danh là cấp hai thượng phẩm...
Trong động phủ được trang trí vô cùng đơn giản, chỉ có bàn ghế bằng đá và chia ra làm phòng ngủ và phòng luyện công, bên trong phòng luyện công có một cái linh tuyền, nước suối bên trong không ngừng bốc hơi.
- Trận pháp coi như không tệ...
Phương Tịch đi dạo qua một vòng để khảo sát trận pháp trong động phủ, sau đó đột nhiên vỗ một cái vào túi trữ vật.
Phụt phụt!
Từng lá cờ nhỏ hiện lên, cắm ở trên bốn vách tường xung quanh.
Oong!
Trong linh quang lập lòe, một tầng kết giới hiện lên, tiếp theo là sương mỏng và cấm chế cách âm.
Phương Tịch tất nhiên sẽ không hoàn toàn tin tưởng vào Bạch Trạch Tiên Thành, vẫn nên đề phòng.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, hắn ngồi xếp bằng ở bên linh tuyền và lấy ra một viên Ích Cốc Đan ăn lót bụng, lặng lẽ điều chỉnh tinh khí thần của bản thân...
Trong lúc suy nghĩ bay xa, xuyên qua từng cảnh tượng trước đó, sau khi chuyển kiếp giãy giụa muốn được sống, lần đầu tiên đối mặt với nỗi sợ tử vong, lại mừng như điên vì xuyên qua...
Từng bóng người đầy sức sống, hoặc thù hận, hoặc tình ái... Đều hiện ra rõ ràng ở trước mắt.
Trúc Cơ là cửa ải đầu tiên của tiên đạo!
Cửa ải này vừa phá, lại thật sự không phải là người phàm nữa!
Đầu óc Phương Tịch dần dần bình tĩnh lại, lặng lẽ vận chuyển công pháp Trường Xuân Quyết, toàn thân có hào quang màu xanh lục quanh quẩn.
Hắn vừa ngồi xuống là hơn nửa tháng.
Một ngày, hai mắt hắn bỗng nhiên mở ra, cảm giác tinh khí thần của bản thân đều đạt tới trạng thái đỉnh phong, không thể tiến thêm được nữa!
- Bắt đầu đi!
Phương Tịch không do dự nữa, lấy ra bình ngọc chứa Trúc Cơ Đan chính phẩm và mở nắp bình ra, nuốt viên Trúc Cơ Đan phát ra ánh sáng màu xanh làm vào trong bụng.
- Nếu ta không thành, thiên lý khó tha!
Hắn mang theo lòng tin mãnh liệt, vận chuyển công pháp Trường Xuân Quyết bắt đầu đột phá!
Vù vù!
Linh khí trong thiên địa xung quanh dường như bị thứ gì đó thu hút, không ngừng hội tụ về phía bên trong phòng luyện công, dần dần trở nên nồng đậm và hình thành vòng xoáy...
Không biết qua bao lâu.
Linh khí thiên địa dồi dào hóa thành thác nước chợt trút xuống, từ thiên linh của Phương Tịch tiến vào, không ngừng cọ rửa cơ thể.
Đau đớn!
Nỗi đau đớn dữ dội khiến hắn không khỏi rên lên một tiếng.
Đây là cửa thứ nhất của Trúc Cơ, cửa khí huyết!
Rất nhiều linh khí thiên địa rót vào thân thể của tu sĩ, một khi cơ thể không chịu nổi, Trúc Cơ sẽ thất bại!
Bởi vậy, người có khí huyết già yếu và tứ chi không đầy đủ sẽ gặp nguy hiểm nhiều hơn ở cửa ải này, khả năng thất bại của lớn hơn nữa!
Nhưng Phương Tịch chỉ bất ngờ không kịp đề phòng lúc đầu, sau đó lại thản nhiên.
“Võ đạo của ta có thể tương đương với Luyện Thể tầng bốn, khí huyết vô cùng dồi dào... Nếu ta không vượt qua được cửa ải này thì không ai có thể vượt qua được!
Phương Tịch có lòng tin mạnh mẽ.
Quả nhiên, thân thể của hắn giống như tảng đá ngầm trong sóng lớn, mặc cho cuồng phong gào thét, sóng lớn vỗ bờ, vẫn sừng sững bất động, luyện hóa rất nhiều linh khí thiên địa rót vào trong đan điền khí hải!
Cửa thứ hai của Trúc Cơ... cửa pháp lực!
Ở cửa ải này, Phương Tịch chỉ tu luyện loại công pháp bình thường Trường Xuân Quyết này viên mãn, vốn còn hơi khó.
Nhưng lúc này, hắn không tiêu hao bao nhiêu hiệu quả trong Trúc Cơ Đan, kích thích pháp lực Trường Xuân Quyết của hắn tăng mạnh, nhanh chóng luyện hóa linh áp bên ngoài, linh khí thiên địa đang điên cuồng rót vào trong cơ thể hóa thành pháp lực ở trạng thái sương mù màu xanh!
Pháp lực trạng thái sương mù màu xanh càng lúc càng nồng đậm, càng lúc càng nhiều... nhưng chung quy vẫn kém một chút, không có cách nào tiếp tục ngưng tụ.
Lúc này, Phương Tịch chợt thông minh ra, thần thức nhìn vào bên trong, tiến vào đan điền khí hải.
Cửa thứ ba... cửa thần thức!
Có Thanh Mộc Linh Thể trợ giúp, hắn đã luyện được thần thức từ lâu, cũng giống như giẫm trên đất bằng!
Với thần thức trợ giúp, tinh khí thần của Phương Tịch vô cùng viên mãn, trong đan điền khí hải, pháp lực trạng thái sương mù màu xanh nồng đậm đến cực điểm không ngừng bị ép lại, ép lại...
Tí tách!
Tí tách!
Không biết qua bao lâu.
Có tiếng giọt nước nhỏ xuống vang lên bên tai Phương Tịch.
Trong chớp mắt tiếp theo, hắn quan sát thấy bên trong đan điền khí hải của bản thân có từng giọt pháp lực màu xanh ở dạng chất lỏng rơi xuống giống như mưa.
Một giọt, hai giọt... mười giọt, hai mươi giọt!
Sau giọt pháp lực thứ nhất ở dạng chất lỏng ngưng tụ ra, tốc độ không ngừng trở nên nhanh hơn, cho đến khi ngưng tụ ra hai mươi giọt pháp lực ở dạng chất lỏng, linh khí thiên địa bên ngoài mới không bị thu nạp nữa, cuối cùng mới chậm rãi dừng lại.
Hai mươi giọt pháp lực ở dạng chất lỏng nằm dưới đáy đan điền khí hải giống như một đầm nước màu xanh bỗng nhiên được dẫn dắt theo công pháp vận chuyển, hết lần này tới lần khác chảy khắp toàn thân, vận chuyển thành đại chu thiên.
Đây là tu sĩ Trúc Cơ dịch cân tẩy tủy!
Bắt đầu từ giờ phút này trở đi, tu sĩ Trúc Cơ sẽ thu được thọ nguyên vượt xa người phàm, chân chính bước vào cánh cửa lớn tu tiên!
- Trúc Cơ... thành công rồi!
Phương Tịch mở hai mắt ra, có hai luồng ánh sáng màu xanh hiện ra, phóng thẳng tới một thước mới dần dần tiêu tan.
Hắn xoa gương mặt, bàn tay của mình... trên mặt không khỏi hiện ra một nụ cười vui mừng.
Đây là cảnh giới nguyên thân nằm mơ cũng không có cách nào đạt tới!
Cuối cùng mình đã thành công!
- Hả? Bên ngoài đã qua trăm ngày sao? Chẳng trách trên sách cổ luôn nói “Trăm ngày Trúc Cơ ...
Còn có mấy tháng nữa mới hết thời hạn thuê động phủ này, Phương Tịch sẽ không vội vàng xuất quan, hắn tiếp tục củng cố tu vi.
Khi hắn lại vận chuyển công pháp Trường Xuân Quyết, hắn lại bất đắc dĩ phát hiện ra, công pháp này chỉ có thể chậm rãi hồi phục pháp lực, nhưng không có cách nào khiến cho pháp lực tinh tiến.
- Quả nhiên... mình phải nghĩ cách thực hiện chuyện thay đổi công pháp.