Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 286: Luyện đan (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Hắn cười ha ha và tiếp tục rửa sạch lò, chế luyện một viên nội đan của yêu thú cuối cùng.

Lần này, hắn giống như có thần trợ giúp, đánh một trận cuối cùng chế luyện ra một viên Trúc Cơ Đan chính phẩm!

...

Phương Tịch ngồi dựa lưng trên giường trong động phủ, trong tay tung bắt hai bình ngọc.

- Mười viên nội đan của yêu thú ở trong tay vài luyện đan đại sư tối thiểu có thể ra mười viên Trúc Cơ Đan chính phẩm...

Đây không phải là nói mỗi lần đối phương luyện đan đều chưa chắn sẽ thành công, mà có luyện đan đại sư có thể luyện một lò ra hai viên Trúc Cơ Đan!

Đến chỗ Phương Tịch, mười viên đổi lấy hai viên, trong đó còn có một viên phẩm chất kém, quả thật lỗ nặng!

Nhưng Phương Tịch vẫn cảm giác mình kiếm lời.

Ít nhất, hắn lặng lẽ thu được hai viên Trúc Cơ Đan.

Đồng thời... Cũng học được bản lĩnh chế luyện Trúc Cơ Đan!

Dựa vào chiêu thức này, hắn lại dám giả mạo luyện đan đại sư cấp hai!

Tuy Phương Tịch không định làm như thế.

Hắn ngắm nhìn bình ngọc Trúc Cơ Đan và bắt đầu suy nghĩ tới chuyện đột phá Trúc Cơ.

- Dùng Trúc Cơ Đan lột xác, tốt nhất vẫn tiến hành trên linh mạch cấp hai, sẽ được gia tăng...

- Thân phận Phương Tịch này có thể quang minh chính đại đột phá Trúc Cơ... Bây giờ ta mới năm mươi tám tuổi, có thể tuyên bố với bên ngoài là đại nạn Trúc Cơ sáu mươi tuổi sắp tới, bởi vậy lựa chọn liều mạng đánh một trận!

Tuy tu tiên giả tự đột phá Trúc Cơ sẽ có xác suất thành công cực thấp, tỉ lệ tử vong cực cao, nhưng không phải không có người may mắn!

- Hoặc... tuyên bố may mắn thu thập được một món linh vật Trúc Cơ?

- Dù sao sau khi Trúc Cơ, linh vật đã bị nuốt, ai còn có thể xác định được?

...

Bạch Trạch Tiên Thành chính là thánh địa của tán tu Trúc Cơ.

Cứ cách một thời gian lại có tin tức tán tu đột phá Trúc Cơ thành công truyền ra.

Uy tín miễn cưỡng có thể bảo đảm.

Nếu Phương Tịch vì Trúc Cơ có thể khổ tâm vạch kế hoạch luyện Trúc Cơ Đan, tất nhiên cũng phải suy nghĩ tốt về các điều kiện khác.

Loại chuyện thuê động phủ linh mạch cấp hai ở bất kỳ đâu trong Việt Quốc cũng không an toàn bằng Bạch Trạch Tiên Thành.

Hơn nữa... Phương Tịch còn phải suy nghĩ tới vấn đề sau khi Trúc Cơ.

- Sau khi ta đạt tới Trúc Cơ, tuy linh căn đủ ưu việt nhưng cũng cần linh mạch cấp hai, còn có công pháp Trúc Cơ cùng với tài nguyên nhất định mới dễ tu hành... Tốt nhất là dựa vào một thế lực lớn.

- Bạch Trạch Tiên Thành có vẻ không tệ... Nếu ta đạt tới Trúc Cơ ở trong thành, lai lịch trong sạch, chắc hẳn sẽ được lôi kéo, có lẽ có thể thuận thế gia nhập?

Về phần tông môn Kết Đan của ba nước? Điều đó không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Phương Tịch.

Không nói thẩm tra khi nhập môn có thể nghiêm khắc hay không, dựa vào Phương Tịch không phải đệ tử do tông môn bồi dưỡng từ nhỏ đến lớn, trừ khi gặp tình huống đặc biệt, bằng không hắn chắc chắn sẽ bị vĩnh viễn bài xích ở ngoài tầng trung tâm.

Dù sao trong tông môn càng chú ý tới lòng trung thành hơn!

...

Dẫn theo ý nghĩ này, Phương Tịch thu dọn động phủ và trở lại Bạch Trạch Tiên Thành.

Trước đây, hắn thuê nhà số 87 ở hẻm Yên Liễu trong thời hạn mười năm, bây giờ vẫn còn nằm trong kỳ hạn.

Hắn nhìn tiểu viện của mình vẫn có cảm giác thân thiết.

- Đạo hữu ngươi trở lại rồi, gần đây chỗ chúng ta xảy ra chuyện lớn!

Đằng La Tiên Tử mặc chiếc váy màu xanh lục, nhìn thấy Phương Tịch thì ánh mắt bỗng nhiên sáng lên:

- Tu vi của ngươi... Đại viên mãn?

- Ta may mắn thu được một vài cơ duyên, cuối cùng cũng thăng cấp lên Luyện Khí tầng mười!

Phương Tịch mỉm cười. Dù sao hắn sắp đột phá Trúc Cơ, lại không cần che giấu tu vi bên ngoài nữa. Hắn lại hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Ôi... nam nhân nhà Kim Linh đã sắp hết thọ nguyên, thuê động phủ cấp hai trong thành để đột phá lên Trúc Cơ, kết quả thất bại mất mạng...

Đằng La Tiên Tử nói thẳng ra, trong giọng nói còn kèm theo sự cung kính.

Dù sao, Phương Tịch đã là cao thủ đại viên mãn.

- Ồ... Điều này đúng là… bất ngờ thật.

Phương Tịch vội vàng cầm theo quà tới Tô Liệt gia chia buồn.

- Phương đạo hữu...

Kim Linh mặc chiếc váy trắng như tuyết, vẻ mặt lãnh đạm.

- Kim đạo hữu nén bi thương...

Phương Tịch lễ lịch sự an ủi vài câu.

- Ngươi cũng biết tính lão Tô... Thọ nguyên của hắn sắp hết, hắn tất nhiên sẽ đánh cược một trận.

Sắc mặt Kim Linh không thay đổi nói:

- Trước khi hắn đi vào bế quan, từng nói chuyện tiếc nuối nhất là chưa từng lựa chọn liều mạng trước khi sáu mươi tuổi, dẫn đến khí huyết giảm sút, tỷ lệ thành công giảm xuống... Hắn hoàn toàn không nghĩ tới ta, đúng là lòng dạ độc ác!

Phương Tịch cạn lời.

...

Ngày hôm sau, hắn đi tới nội thành, tìm quản sự chịu trách nhiệm cho thuê phòng, nói rõ muốn thuê động phủ cấp hai.

- Dễ bàn, dễ bàn...

Quản sự cho thuê phòng mặc áo sam bằng lụa màu xanh và tự xưng họ Hàn, hắn cười giới thiệu:

- Không biết các hạ thuê động phủ vì chuyện gì? Nếu như bế quan đột phá tu vi, có động phủ chữ Giáp là tốt nhất, bên trong có linh khí đạt tới cấp hai thượng phẩm!

- Dĩ nhiên là bế quan để đột phá rồi!

Vẻ mặt Phương Tịch kiên định.

Hàn quản sự thấy tu vi của Phương Tịch là Luyện Khí viên mãn, vẻ mặt không khỏi trịnh trọng:

- Xin hỏi các hạ bao nhiêu tuổi?

- Năm mươi tám...

Trên gương mặt Phương Tịch đầy tang thương trả lời.

- Ôi, một gian động phủ chữ Giáp, một năm một trăm linh thạch...

Hàn quản sự không nói gì nhiều, nhanh chóng làm xong thủ tục.

Chờ đến sau khi Phương Tịch rời khỏi, hắn nhìn theo bóng lưng của Phương Tịch, sắc mặt có phần thương hại.

Hắn làm việc ở chỗ này, đã gặp nhiều tán tu cố gắng liều mạng trước đại nạn sáu mươi tuổi.

Trong đó, phần lớn đều thất bại, không may sẽ lập tức mất mạng.

- Trúc Cơ à...

Sắc mặt Hàn quản sự ảm đạm và tự giễu:

- Thiên chi kiêu tử chân chính đều đạt tới Luyện Khí viên mãn trước ba mươi tuổi, lại dùng Trúc Cơ Đan đột phá... đám già cả như chúng ta làm sao so được...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)