Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 283: Lấy đan (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Ở Một nơi hoang vu trên tu tiên giới Nam Hoang, trên mặt đất đầy đất cát hoàn toàn không có màu xanh.

Trong trăm dặm gần đây cũng không có dấu vết con người sinh sống, càng không có tu sĩ hoạt động.

Phương Tịch đang dùng thần thức đo đạc mặt đất, cách một đoạn sẽ chôn một cờ trận cùng với đạo cụ bày trận của hắn.

Đây là nơi hắn lựa chọn để giết yêu.

Ở tu tiên giới, nếu trận pháp không có linh mạch ủng hộ, thật ra vẫn có thể khởi động, chỉ là sẽ tiêu hao rất nhiều linh thạch mà thôi.

Nhưng theo Phương Tịch thấy, sử dụng mấy chục viên, trên trăm viên linh thạch đổi lấy một viên yêu đan rõ ràng là chuyện buôn bán rất có lời.

Cách làm này của hắn quá mức kinh thế hãi tục, vẫn phải ưu tiên giữ bí mật, lãng phí chút linh thạch cũng không sao...

Làm Trận Pháp Sư cấp một thượng phẩm, lúc này hắn bố trí Ất Mộc Thần Lôi Trận rất dễ dàng, chỉ tốn hai ngày đã bày xong đại trận cấp hai trung phẩm này.

- Mở!

Sau khi nhét đủ linh thạch vào trận bàn và trong mắt trận các nơi, Phương Tịch đánh một pháp quyết vào phía trên lệnh bài cấm chế.

Ầm ầm!

Trong phút chốc, từ trên cờ trận hiện lên từng linh quang màu xanh dao động nồng đậm, tản ra ánh chớp chói mắt!

Rất nhiều ánh chớp hội tụ, hình thành từng tầng mây đen ở trong phạm vi mấy trăm mét, bên trong có tia chớp lập lòe, còn kèm theo một sức sống tràn trề!

- Thanh thế này quá lớn... tốt nhất lại bố trí thêm mấy trận pháp che giấu ở gần đây...

Phương Tịch vừa điều chỉnh thử, khóe mắt bất chợt giật giật.

Hắn cảm giác mình bị Âu Dương Chấn hãm hại.

Trận pháp này không phải không trọn vẹn, mà ngoại trừ Tử Môn ra, tất cả phần còn lại đều có trăm lở nghìn lỗ!

Cho dù tu sửa cũng như muối bỏ biển!

- Một khi đi ra khỏi Tử Môn, trận pháp này cơ bản không vây khốn được yêu thú cấp hai. Cho dù tu sĩ Luyện Khí viên mãn từng nghiên cứu trận pháp, không chừng đều có thể phá trận ra ngoài, phạm vi hữu hiệu của nó đại khái chỉ trong vòng trăm mét... Đương nhiên, đây là ở dưới tình huống không có người khống chế.

Phương Tịch nghiên cứu sự ảo diệu của các nơi trong trận pháp, bản thân hắn lại là Trận Pháp Sư có thể bảo đảm yêu thú cấp hai ở trong phạm vi Tử Môn không có cách nào chạy trốn, cần phải chống đỡ được hoàn chỉnh uy năng của đại trận!

- Nói một cách tổng thể, người khác mua thì thua thiệt lớn, ta mua miễn cưỡng phù hợp...

Hắn buồn bực, lấy đặc tính của trận pháp này, quả thật chỉ có kẻ ngốc mới có thể chui vào trong Tử Môn.

...

Ba ngày tiếp theo, Phương Tịch không ngại cực khổ ở ngoài đại trận bố trí mấy trận pháp cấp một, cố gắng giảm bớt thanh thế, tránh gây sự chú ý.

Sau đó, hắn lại ngồi im điều tức, hồi phục pháp lực tới tình trạng đỉnh phong mới mở cả đại trận ra.

Chờ sau khi làm xong tất cả công tác chuẩn bị, Phương Tịch đi tới trong Tử Môn, thân hình đột ngột biến mất!

Một lát sau, khi hắn lại xuất hiện, bên cạnh đã xuất hiện thêm một con yêu hầu lông vàng cao tới ba mét!

Kim Cương Viên Hầu Vương!

- Xèo xèo!

Yêu Vương vừa xuyên qua đã ngỡ ngàng, nhưng rất nhanh lại phát ra tiếng rít gào, không ngừng gõ vào ngực mình!

Trong không trung bất giác có linh khí hội tụ, hình thành vòng xoáy!

Nó đang tiến giai!

Trên thực tế, bất luận yêu thú hay tu sĩ đều tương đối thích hợp tiến giai ở trên linh mạch.

Nhưng Phương Tịch sẽ không cho đối phương có điều kiện này, tối đa chôn thêm ít linh thạch để chế tạo ra một hoàn cảnh hơi thừa linh khí mà thôi.

Cho dù là vậy, con yêu vương này ở Đại Lương Thế Giới đã tích lũy thật sự dồi dào, thiên phú hơn người.

Nó vừa xuyên qua, không còn bị Đại Lương Thế Giới áp chế thì lập tức bắt đầu tiến giai!

- Xèo xèo!

Kim Cương Viên Hầu Vương không ngừng gõ vào ngực mình, từ trong lỗ chân lông có tia máu rỉ ra.

Xương cốt của nó tăng vọt, cơ thể bỗng nhiên tăng cao...

Trong nháy mắt, hình thể của nó đã tăng lên hơn gấp đôi, hóa thành yêu hầu cực lớn cao sáu mét!

Không chỉ có vậy, khí tức của yêu hầu đã tăng vọt, lông tơ màu vàng trên ngực hội tụ, mơ hồ tạo thành một hình vẽ nào đó, răng nanh mọc dài ra, mắt khỉ đỏ ngầu, không ngờ nhìn chủ nhân cũ Phương Tịch này với vẻ hung tàn!

- Quả nhiên, dấu ấn thần thức do ta để lại không đủ để khống chế yêu thú đạt đến cấp hai... Muốn cắn trả chủ nhân ta sao? Ha ha...

Phương Tịch cảm nhận được khí tức của Kim Cương Viên Hầu Vương quả thật đã đột phá tới cấp hai, hắn lộ ra nụ cười dữ tợn và bấm pháp quyết, phát nổ cấm chế thần thức:

- Chết!

- Xèo xèo!

Hầu vương cấp hai kêu thảm một tiếng và ôm lấy đầu mình, từ trong mũi có máu chảy ra!

Không chỉ có vậy, các nơi trên thân thể nó có chôn giấu thủ đoạn của Phương Tịch đều bạo phát!

Mặc dù có thủ đoạn bị yêu lực mạnh mẽ trong khi tiến giai phá huỷ, nhưng vẫn có thủ đoạn còn sót lại khiến cho yêu hầu liên tục kêu lên thảm thiết, khí tức vô cùng suy yếu.

Phương Tịch đã rời đi một đoạn xa, trong tay xuất hiện một lá cờ nhỏ màu xanh, ra sức vung vẩy:

- Ất Mộc Thần Lôi Trận... phát động!

Ầm ầm!

Trong bầu trời, mây đen hội tụ, bỗng nhiên một tia chớp màu xanh cực lớn hạ xuống, trực tiếp bổ trúng yêu hầu!

- Xèo xèo!

Chỉ một đòn này đã khiến yêu hầu cấp hai bị thương nặng!

Hầu vương kêu thảm một tiếng, hoa văn trên ngực phát ra ánh sáng màu vàng đất, không ngờ nó nắm bùn đất trên mặt đất lên, biến thành một khối nham thạch cực lớn ném, mạnh về phía Phương Tịch!

Ầm!

Phương Tịch không tránh không né, khối nham thạch to lớn kia bay lên giữa không trung, đã bị một bức tường cấm chế ánh sáng năm màu ngăn cản.

Nếu ở những vị trí khác của đại trận, có lẽ trận pháp không ngăn cản được đòn công kích này, nhưng ở trong Tử Môn, các cấm chế đều tương đối hoàn hảo!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)