- Một nghìn ba trăm linh thạch!
- Một nghìn ba trăm năm mươi linh thạch!
...
Giá thị trường của linh khí trung phẩm không tệ, đại khái thứ có liên quan tới vật đấu giá đầu tiên của hội đấu giá đều là hàng tinh phẩm.
Đồng thời, người ra giá cơ bản đều là tu sĩ Trúc Cơ!
Phương Tịch lặng lẽ nhìn bọn họ làm màu, cuối cùng Bích Vân Ngũ Yên La được bán với giá một nghìn bốn trăm viên linh thạch cho một tu sĩ trong lô ghế.
- Tử Mộc Đan có thể trợ giúp tu sĩ Luyện Khí trung kỳ linh căn thuộc tính mộc đột phá hậu kỳ đan dược. Nó được chia ra làm ba phần, mỗi phần có giá khởi điểm là ba trăm linh thạch. Phần thứ nhất...
Âu Dương Chấn mỉm cười, tiếp tục đấu giá.
Phương Tịch dựa ở ghế mềm, chứng kiến cảnh tượng hoành tráng của hội đấu giá.
Các loại đan dược phá giai, đan dược tinh phẩm tăng cường pháp lực...
Pháp khí tinh phẩm...
Kỳ vật...
Quả thật khiến cho người ta hoa cả mắt.
- Dị bảo... Tử Uẩn Trạc! Một tinh phẩm cả công lẫn phòng mới được khai quật trong di tích của cổ tu trong thời gian gần đây, pháp lực tiêu hao cực ít, thích hợp cho tu sĩ Trúc Cơ sử dụng, uy lực còn cao hơn linh khí thượng phẩm. Giá khởi điểm là hai nghìn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm linh thạch!
Sau nửa canh giờ, Âu Dương Chấn cho mọi người xem một món vòng tay dị bảo màu tím, trên đó khắc rất nhiều hoa văn phức tạp huyền ảo, linh quang tản ra xung quanh, vừa thấy đã biết không phải là vật tầm thường.
- Hai nghìn một trăm linh thạch!
Một giọng nói già dặn lập tức báo giá.
- Hai nghìn hai trăm linh thạch!
...
Các tu sĩ Trúc Cơ ở đây rõ ràng đều có hứng thú với Tử Uẩn Trạc này, không bao lâu đã tăng giá đến hai nghìn chín trăm linh thạch!
- Ba ngàn năm trăm linh thạch!
Đột nhiên, một giọng nói của nam tử trẻ trung và đầy tự tin vang vọng ở đó, ép luôn cả những người đấu giá còn lại.
Đám người lần lượt nhìn về phía lô ghế kia, chỉ thấy cửa sổ mở rộng, một tu sĩ Trúc Cơ mặc pháp bào màu xanh nước biển, đầu đội ngọc quan, mày kiếm mắt sáng đang ngồi.
Hắn cầm quạt ngọc trong tay với dáng vẻ như công tử dạo chơi nhân gian, hoàn toàn không e ngại trước ánh mắt của đám người, ngược lại chắp tay cười.
- Không ngờ là người này?
- Thiếu chủ của Tống gia Việt Quốc... Tống Thanh!
- Có người nói người này vốn nắm giữ phân bộ Vạn Hải Lâu ở Thanh Trúc Phường Thị, kết quả công trạng nổi bật trong những người cạnh tranh, thuận lợi đoạt được vị trí thiếu chủ Tống gia, sau đó tu vi đột nhiên tăng mạnh, từ đó về sau càng lợi hại hơn. Hơn ba mươi tuổi, hắn đã thành công Trúc Cơ! Được khen là thiên tài khó gặp trong các gia tộc tu sĩ Việt Quốc!
...
Phương Tịch nhìn người này, lắng nghe tiếng bàn tán từ xung quanh truyền tới, ánh mắt trở nên thâm thúy.
Không ngờ chưởng quỹ Vạn Hải Lâu năm đó bây giờ đã biến thành thiếu chủ Tống gia, còn thành công Trúc Cơ!
Người này có thù oán với mình!
Chỉ là... mình vẫn phải nhẫn nại!
“Ừ, chẳng qua người này Trúc Cơ, ít nhất chứng tỏ Trường Sinh Thuật là thật, không có gì che giấu, dù sao năm đó người này thật sự lấy tâm ma ra thề!
Lời thề tâm ma không đáng chú ý trên con đường võ đạo, cũng không có năng lực ràng buộc nhiều đối với những tu tiên giả sau này không có khả năng tăng tu vi.
Nhưng Tống Thanh lại khác!
Nếu người này phát ra lời thề tâm ma còn có thể thuận lợi tu hành, Trúc Cơ thành công, chứng tỏ lời thề phát ra là thật!
“Nhưng Tống gia... còn có quyển Trường Sinh Thuật!
Phương Tịch rất muốn có được nó.
Đồng thời, hắn tu luyện Trường Sinh Thuật, còn phải cố gắng tiêu trừ tai họa ngầm.
Dù sao nếu hắn bị phát hiện là người mua Trường Sinh Thuật trước đây, sau đó vốn từ tư chất bình thường lại được kiểm tra ra Thanh Mộc Linh Thể, vậy vấn đề sẽ rất lớn, không chừng bàn tay vàng của mình có nguy cơ bị lộ ra!
Ít nhất, cho dù lão tổ Kết Đan cũng sẽ cảm thấy rất hứng thú đối với việc học cấp tốc Thanh Mộc Linh Thể!
“Nhưng không phải là thời cơ...
Ánh mắt Phương Tịch tránh chỗ của Tống Thanh, nhàm chán ngáp một cái.
- Hóa ra là thiếu chủ Tống gia. Thôi, xem như nể mặt Tống gia...
- Ha ha, ta là gia chủ Hàn gia Phong Diệp, không biết lão tổ Tống gia bây giờ có khỏe không?
...
Tống gia có thể diện rất lớn, những tu sĩ Trúc Cơ khác lần lượt từ bỏ quyền tranh đoạt.
Đương nhiên, cũng có thể vì giá của Tử Uẩn Trạc đã cực hạn, thuận lợi được Tống Thanh bỏ vào trong túi.
- Buổi đấu giá lần này có uy tín của sư tôn bảo đảm, mỗi lần bán đấu giá đều rất công bằng, không được ỷ thế hiếp người...
Âu Dương Chấn hừ lạnh một tiếng, nói với Tống Thanh một câu không đau không ngứa, sau đó tiếp tục bán đấu giá.
Lần này trên đài là các loại trứng linh thú và ấu sủng.
Liệt Phong Chuẩn, Song Đầu Địa Tích, Lôi Giác Mãng...
Phương Tịch có hứng thú xem hơn. Những con yêu thú kia trưởng thành lên, có thể địch nổi tu sĩ Trúc Cơ đấy.
Nhưng đối với tán tu bình thường, nuôi nấng chúng cũng là một khoản đầu tư lớn, yêu thú có thọ nguyên dài, thời gian trưởng thành quá lâu.
Bởi vậy, chủ yếu là gia tộc tu sĩ mua.
Không ít gia tộc tu tiên, sau khi lão tổ tông tọa hóa đã chủ động giải trừ khế ước, hoặc chế tạo ngự thú bài để cho linh sủng bảo vệ gia tộc mấy chục năm tới trên trăm năm cũng có!
Chờ đến khi kết thúc bán đấu giá linh sủng là một số công pháp, bí thuật, thậm chí truyền thừa bốn kỹ năng tu tiên lên đài.
Phương Tịch nhìn lướt qua, không phát hiện thấy có công pháp bí thuật nào khiến mình cảm thấy hứng thú.
Về phần truyền thừa?
- Không ngờ chỉ có truyền thừa chế phù cấp hai... Xem ra tu tiên giới phong tỏa nghiêm ngặt với kỹ nghệ cao cấp.
Phương Tịch cũng chỉ nhìn chứ không mua.
Cuối cùng, vào lúc hắn chờ tới mức buồn chán, giọng nói của Âu Dương Chấn truyền đến:
- Một gốc Hóa Long Tham đã hai trăm hai mươi năm, chính là dược liệu phụ quan trọng chế luyện Trúc Cơ Đan, giá khởi điểm tám trăm linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm mươi linh thạch!
- Chín trăm linh thạch!