Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 269: Báo được thù lớn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Kim Nha Lão Quái khá đắc ý.

Tu vi của hắn là Luyện Khí đại viên mãn. Lúc trước, hắn nhìn thấy khí thế của Liên minh ba mươi sáu đảo giống như chẻ tre, lại thuận thế tiến vào trong liên quân.

Bình thường đấu pháp qua loa, lần này công phá Long Ngư Đảo lại làm gương cho binh sĩ, đầu tàu gương mẫu xông vào trong Linh Dược Cốc.

“Ba nhà trên coi trọng nhà cũ của Chung gia, lão phu lười đi tranh.

“Ha ha, phát tài phát tài rồi, không ngờ lần này trong Linh Dược Cốc còn có rất nhiều linh dược chưa hái...

“Ơ? Tiểu bối lại dám ngăn cản ta à?

Kim Nha Lão Quái nhìn thấy một tu tiên giả trong dáng vẻ người đánh cá ngăn cản mình trước mặt mình, không khỏi giận dữ.

Hắn là cao thủ Luyện Khí viên mãn đại, bây giờ Trúc Cơ không ở đây, hắn chính là cường giả đứng đầu đội quân. Hắn không cướp người khác đã không tệ, người khác lại dám tới cướp của hắn?

Kim Nha Lão Quái hừ lạnh một tiếng, một pháp khí trường đao màu vàng bay về phía người đánh cá.

Sau đó, hắn lại nhìn thấy người đánh cá kia đưa tay phải ra, nắm lấy pháp khí thượng phẩm Huyền Kim Đao của mình nắm trong tay, năm ngón tay kia giống như kìm sắt, mặc cho mình phát động thế nào, Huyền Kim Đao phát ra tiếng rên rỉ vẫn khó có thể tránh thoát.

Phụt phụt!

Dư âm của đao khí xé rách đấu lạp và áo tơi... Hiện ra áo tơi dưới, một bóng người cao to mặc bộ giáp màu trắng bạc trên người!

- Đây là... Ma đầu mặc giáp bạc?

Kim Nha Lão Quái phát ra tiếng thét chói tai, sắc mặt giống như mở một phường nhuộm, từ đỏ chuyển thành trắng, lại từ trắng hóa xanh, trở nên vô cùng đặc sắc:

- Không phải ngươi đã chết sao?

Hơn ba mươi năm trước, hắn gặp phải người này, bị đánh tới mức thành ám ảnh, thậm chí trở thành tâm ma Trúc Cơ, mãi không có cách nào bước ra một bước kia.

Mãi đến nghe tin đối phương bị chém đầu, Kim Nha Lão Quái mới cảm giác tâm ma dần dần tiêu tan, bắt đầu lên kế hoạch đột phá Trúc Cơ kỳ trước khi thọ nguyên tiêu hao hết.

Nhưng...

Mẹ nó, vì sao đối phương sẽ xuất hiện ở đây?

Kim Nha Lão Quái hét lên một tiếng, giống như tiểu cô nương gặp phải kẻ cướp, quay đầu bỏ chạy.

Trong phút chốc, hắn đã nhìn thấy một cánh tay đỏ như máu dài mấy trượng từ trên trời đập xuống giống như đập con ruồi vậy!

Bốp!

Kim Nha Lão Quái bị đập lún vào trong đất, bất chợt phun ra một ngụm máu tươi, không ngờ bị một đòn dẫn tới thương nặng!

- Ngươi... Ngươi...

Hắn nhìn người mặc giáp bạc tiến tới gần, cảm giác ác mộng của đời mình lại tái diễn, đạo tâm cũng sắp vỡ nát:

- Ngươi đừng tới đây...

- Ngươi còn có di ngôn gì không?

Phương Tịch thật ra đã vận dụng hết sức lực để giữ Kim Nha Lão Quái lại. Một cánh tay Hỗn Nguyên Chân Thân đánh ngang, lúc này mới bất ngờ khiến người này bị thương nặng.

Lúc này, hắn đi tới bên cạnh Kim Nha Lão Quái, không sợ đối phương sẽ gây ra chuyện gì nữa.

- Nguyễn Tinh Linh làm hại ta rồi!

Giọng Kim Nha Lão Quái khàn khàn nói ra di ngôn cuối cùng, sau đó bị Phương Tịch đánh gãy tâm mạch.

- Liên quan gì đến Nguyễn Tinh Linh? Ồ? Ngươi cho rằng nàng đang lừa ngươi sao?

Phương Tịch gật đầu, cầm lấy túi trữ vật của Kim Nha Lão Quái.

Thần thức của hắn thăm dò vào trong đó, lại phát hiện ra không ít thứ tốt.

Tạm thời không nói tới từng hộp ngọc chưa đầy linh dược, ở giữa không gian túi trữ vật còn có một lò luyện đan tinh tế đẹp mắt dường như được làm bằng Tử Ngọc.

- Pháp khí thượng phẩm... Tử Ngọc Lô? !

- Rất tốt, ta đang cần một lò luyện đan thượng phẩm.

Phương Tịch gật đầu, không khỏi hài lòng, sau đó nhìn về phía bên trong kiến trúc:

- Sáu người các ngươi đi ra cho ta!

Ở dưới thần thức của hắn, tất cả đều không thể che giấu.

Sáu bóng người hiện lên, không ngờ bọn họ đều là sáu tu tiên giả Luyện Khí hậu kỳ.

Gã nam nhân dẫn đầu tiến lên một bước, giao ra một túi trữ vật:

- Tiền bối, đây là thu hoạch của chúng ta, chúng ta để lại cho cho tiền bối, chẳng biết chúng ta có thể rời đi không?

- Ừ, đi đi!

Phương Tịch gật đầu.

Sáu người như được đại xá, vội vàng chạy ra khỏi Linh Dược Cốc.

- Đại ca... Vì sao chúng ta không liều mạng một trận, đối phương chỉ có một người...

Nhị đệ hàm hậu trong đó không nhịn được hỏi.

- Đần độn! Hắn thậm chí có thể nhìn thấu được Vụ Chướng Châu, rất có khả năng đã luyện thành thần thức... Ngươi không phát hiện ra Kim Nha Lão Quái còn bị giết chết à? Đại ca còn gọi người ta là tiền bối đấy? Đó là đại tu sĩ Trúc Cơ!

Trong sáu người, tiểu muội trợn mắt khinh thường, hạ giọng nói:

- Ngươi muốn chết thì đừng kéo chúng ta theo!

- Không ngờ là đại tu sĩ Trúc Cơ?

Nhị đệ kinh ngạc kêu lên một tiếng, bất chợt che miệng và hạ giọng:

- Người này thật quá vô sỉ, không ngờ hắn không đi tới nhà chính, trái lại cướp cơm thừa rượu cặn với chúng ta! Lần này gà bay trứng vỡ, chúng ta có nên tới chỗ khác xem thử không?

- Chúng ta đi chứ!

Người đại ca suy nghĩ và đưa ra quyết định:

- Ngay cả tu sĩ Trúc Cơ cũng phải lén lén lút lút tới đây, chứng tỏ đấu pháp ở nhà chính tất nhiên càng thảm khốc hơn. Tính mạng vẫn quan trọng hơn, chúng ta rời đi trước đã...

Tuy tu tiên giả vĩnh viễn không thiếu can đảm liều mạng đánh một trận, nhưng cũng có người phải rơi đi ngay trên đỉnh vinh quang.

Nếu cứ một cực dũng mãnh tiến lên, trái lại dễ dàng biến thành kẻ chết khi vừa lên tới đỉnh cao!

...

Ở nhà chính của Chung gia.

Các loại ánh sáng đấu pháp xuất hiện từ các nơi trong sân, khắp nơi đều có tu sĩ đã chết đi.

Lư Quá nấp trong góc, hối hận tại sao mình lại theo đội ngũ xông tới đây?

Cách đó không xa, Thái Thúc Hợp khống chế một thanh phi kiếm ngọc bích, tiếng cười vang vọng khắp nơi:

- Chung gia, các ngươi cũng có ngày hôm nay?

Hắn khống chế phi kiếm ngọc bích xuyên tới xuyên lui, mỗi lần ra một kiếm đều nhất định phải có một người Chung gia mặc pháp bào phi ngư bị mất mạng.

- Dừng tay!

Một tiếng quát già nua truyền ra, phi kiếm ngọc bích đánh vào một tấm lá chắn được làm bằng vô số vẩy cá.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)