Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 268: Đại loạn (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nhìn thấy đại trận hộ đảo đột ngột bị phá, một đám tán tu vốn chỉ đứng ngoài xem, lúc này lại giống như cá mập ngửi thấy được mùi máu tươi, đồng dạng hô nhau xông lên, dễ dàng vượt qua ranh giới của ba mươi sáu đảo, tiến vào trong chiến trường.

Bên trong một chỗ linh điền được khai khẩn trên Long Ngư Đảo, lão linh nông Chung gia thi triển pháp khí liêm đao, trên gương mặt đầy vẻ dữ tợn cắt đầu của một người tu sĩ trẻ tuổi xuống.

Nhưng hắn còn chưa nghỉ xả hơi để hồi phục pháp lực, lại có mấy tán tu cười gằn xông qua, từng pháp thuật nhấn chìm hắn...

Cảnh tượng này xảy ra ở bất kỳ đâu trên Long Ngư Đảo.

Chung gia, đại quân liên minh, còn có những phỉ tu không có ý tốt, tất cả trở nên hỗn loạn!

...

- Diệp tiền bối, ngài làm vậy là có ý gì?

Trên một chiếc linh thuyền lớn nhất, gia chủ Thái Thúc gia Thái Thúc Hợp nhìn vị tu sĩ nào đó đáng chắp tay sau lưng, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc và phẫn nộ.

Chiến trường này đã hoàn toàn hỗn loạn.

- Thế nào?

Diệp Tán Nhân xoay người, hiện ra một gương mặt chừng ba mươi tuổi, làn da rất trắng, trắng giống như sắp phát sáng vậy. Lúc này, lại khẽ cười một tiếng:

- Ta được biết Chung gia liều chết ra ngoài cầu viện, đã có viện quân trên đường tới đây. Giải quyết Long Ngư Đảo trước chẳng phải là chuyện rất hợp lý sao? Vì thế, bản thân ta còn bỏ ra một Phá Cấm Phù quý giá, sau này các ngươi nhớ trả lại cho ta đấy!

- Cho dù như vậy, ngươi cũng có thể nói sớm cho chúng ta biết một tiếng chứ? Ngươi cần gì phải khiến chúng ta bất ngờ không kịp đề phòng, bị những tán tu kia chiếm lợi...

Gia chủ Úy Trì gia là một nam tử mặt đen, lúc này hắn cũng rất bất mãn.

- Ha ha, Diệp tiền bối bắt lớn bỏ nhỏ, không cân nhắc đến chi tiết nhỏ là chuyện đương nhiên...

Trên gương mặt gia chủ Hạ Hầu gia đầy vẻ tươi cười, lại nháy mắt với hai gia chủ nhà khác:

- Nếu Thủy Mạc Thiên Hoa Trận bị phá, vậy lão tổ Chung gia lại phải giao cho Diệp tiền bối...

- Hừ, điều này là tất nhiên!

Diệp Tán Nhân lấy ra một linh khí có hình cái đĩa màu xanh và hóa thành một luồng ánh sáng đi tới từ đường trong tộc Chung gia trên Long Ngư Đảo, Chung gia:

- Chung Thiên Quận ở đâu? Ngươi đi ra đánh một trận...

Vèo!

Một luồng ánh sáng bay ra, sóng pháp lực khiến vô số tu sĩ Luyện Khí biến sắc.

Đây là sóng pháp lực thuộc về tu sĩ Trúc Cơ kỳ!

Hắn tùy tiện đánh ra một pháp thuật, cũng có thể khiến Luyện Khí hậu kỳ bị thương nặng thậm chí bị giết chết!

Nhưng lão tổ Chung gia không tham chiến mà vờ đánh một chiêu rồi bỏ chạy lên không trung.

- Hừ, ngươi đừng mơ tưởng rời đi được!

Diệp Tán Nhân liếc nhìn Long Ngư Đảo và hừ lạnh một tiếng, lại lập tức đuổi theo.

- Giết!

Trên Long Ngư Đảo, tu sĩ mấy phương nhìn thấy tu sĩ Trúc Cơ đều đi, bọn họ chém giết càng lợi hại hơn. Gần như mỗi giây mỗi phút đều có tu sĩ Luyện Khí chết. Tình huống cao thủ Luyện Khí hậu kỳ bị bao vây tấn công và bị giết chết không hiếm thấy.

Thậm chí, ngay cả cao thủ Luyện Khí viên mãn đại chết cũng không có gì kỳ quái.

...

Ào ào!

Nước hồ cuốn lên, chiếc thuyền gỗ nhỏ ghé sát Long Ngư Đảo.

Phương Tịch trong trang phục người đánh cá, dưới áo tơi là Linh Xà Giáp.

Hắn không muốn để lộ tu vi Luyện Thể của mình, bởi vậy còn mặc bộ áo giáp này chống đỡ.

Lúc này, Phương Tịch chắp tay sau lưng, đi vào trong Long Ngư Đảo.

Vèo vèo!

Bên cạnh có tu sĩ giết tới phát điên, vừa nhìn thấy hắn xuất hiện đã khống chế mấy thanh phi đao chém ngang đến.

Phương Tịch khẽ búng ngón tay, mấy thanh phi đao lại bay ngược trở về với tốc độ nhanh hơn, xuyên thủng đầu của chủ nhân.

- Người này lợi hại, không thích hợp đối địch với hắn, đi mau!

- Các hạ có thực lực cao cường, nơi này nhường cho ngươi...

Tu sĩ gần đó bị dọa cho giật mình, lần lượt rời đi giống như tránh rắn rết.

Phương Tịch không hoang mang đi sờ thi thể trên mặt đất, tiện thể lấy đi túi trữ vật.

- Trên Long Ngư Đảo có ba chỗ quan trọng, đầu tiên là tổ trạch của Chung gia. Nơi đó đã biến thành luyện ngục nhân gian, cũng bị tất cả tu sĩ chủ yếu công kích tới... Nơi thứ hai là Linh Dược Cốc, bên trong có số lượng lớn linh dược lâu lăm, thậm chí Luyện Đan Sư... Cuối cùng là hồ nuôi cá. Trong hồ của đảo này nuôi dưỡng Thanh Ngọc Lý chỗ, có khả năng có truyền thừa Ngự Thú Thuật cùng với rất nhiều tài nguyên linh ngư...

Phương Tịch không quên linh khí áo giáp được làm bằng vảy Thanh Ngọc Lý Ngư Vương được Chung gia trưng bày trong buổi đấu giá trước đây.

Bởi vậy nếu có tu sĩ may mắn, cũng có thể cướp đoạt được rất nhiều tài nguyên ở trong hồ cá này!

- Về phần ta sao? Đương nhiên là...

Hắn đi về phía Linh Dược Cốc.

Dù sao trong tổ trạch của Chung gia nhiều thứ tốt nhất, cũng chém giết kịch liệt nhất.

Bảo vật thật sự vẫn có khả năng lớn bị lão tổ Trúc Cơ mang đi.

Còn xa mới thực tế bằng việc đi hái mấy gốc linh dược!

Phương Tịch luôn rất cẩn thận.

Trên đường đi, hắn đi qua nơi nào, hễ có tu sĩ dám công kích hắn đều sẽ bị hắn dễ dàng lấy mạng, tiện thể vui lòng nhận ;ấu túi trữ vật.

- Ta chỉ phản kích tự vệ, tuyệt đối không phải giết người đoạt bảo...

Phương Tịch lầm bầm một câu và tiến vào Linh Dược Cốc.

Hắn vừa tiến vào, một linh khí tinh thuần đã ập vào mặt, khiến hắn khẽ gật đầu:

- Không hổ danh là linh mạch cấp hai thượng phẩm, khiến ta càng mong đợi hơn...

Trong Linh Dược Cốc tất nhiên có trận pháp, nhưng lúc này nó đã sớm bị công phá, mấy thi thể nằm trên đất, có sĩ Chung gia mặc phi ngư pháp bào tu, cũng có phỉ tu.

Rất rõ ràng, suy nghĩ có không ít tu sĩ của Phương Tịch cũng biến thành thực tế.

- Ha ha... lão phu lại thu nhận cái lò luyện đan thượng phẩm này.

Phương Tịch đi vào trong cốc, đã nghe được một tiếng cười phách lối từ trong khu nhà ở truyền đến. Một độn quang đột nhiên lóe lên, một tu sĩ Luyện Khí viên mãn thấp bé, tướng mạo xấu xí xuất hiện.

- Kim Nha Lão Quái?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)