Long Ngư Đảo ở tu tiên giới Nam Hoang.
Phương Tịch đội đấu lạp mặc áo tơi, giống như một người đánh cá bình thường đứng ở trên một chiếc thuyền gỗ nhỏ, từ phía xa nhìn đại quân tu sĩ tấn công lên đảo.
Sau khi hắn lập ra Võ Thần Môn ở Đại Lương Thế Giới, hắn lại có chút rảnh rỗi.
Gặp lại người quen cũ, hồng nhan dễ già...
Nhìn các anh hùng tuổi xế chiều, hắn trái lại càng kiên định hơn với đạo tâm của mình, trở lại tu tiên giới chuẩn bị Trúc Cơ.
Lúc này, hắn vừa vặn gặp phải Liên minh ba mươi sáu đảo phát động tổng tiến công với Long Ngư Đảo, tất nhiên sẽ không bỏ qua.
“Đại chiến mấy năm, một vị lão tổ Trúc Cơ của Chung gia thậm chí đã chết trận, toàn diện co đầu rút cổ bên trong hòn đảo, mượn Thủy Mạc Thiên Hoa Trận cấp hai thượng phẩm để liều chết trấn thủ!
“Long Ngư Chung gia có tài nguyên phong phú, lần này trước khi mình đi tới Bạch Trạch Tiên Thành, dù sao cũng phải đi “mượn chút ít...
Nếu là trước khi Luyện Thể đột phá, Phương Tịch thật sự không dám dính vào vũng nước đục này.
Nhưng lúc này Luyện Thể đột phá, trong Vạn Đảo Hồ lớn như vậy ngoại trừ Diệp Tán Nhân và số ít Trúc Cơ của Chung gia, hắn thật sự không sợ ai.
Đồng thời, Phương Tịch cũng có chừng mực.
Nếu tình hình quá nguy hiểm, hắn lập tức rời đi sẽ không phải là vấn đề lớn.
Lúc này, hắn nhìn thấy từng chiếc linh thuyền cực lớn chở đại quân tu sĩ điên cuồng đánh vào một màn nước màu xanh lam bao phủ Long Ngư Đảo.
Loại tình huống này đã duy trì gần một năm, bọn họ đang điên cuồng tiêu hao linh khí địa mạch và linh thạch tài nguyên của Chung gia.
Uy lực của Thủy Mạc Thiên Hoa Trận yếu hơn trước bốn năm phần, để lộ ra nhiều sơ hở hơn.
Sau đó, dưới sự chỉ điểm của Trận Pháp Sư, đại quân tu sĩ công kích mạnh mẽ vào mấy chỗ yếu kém.
Đến hôm nay, đại trận đã lung lay sắp đổ!
...
- Mục tiêu Giáp Tị Vị, hệ mộc trong ngũ hành, phóng!
Bên tai truyền đến giọng nói uể oải của Nguyễn Đan, Lư Quá không dám chậm trễ, vận dụng pháp lực, từng luồng ánh sáng pháp thuật màu xanh sẫm rơi xuống như mưa.
Ở bên cạnh hắn lại là Hải Đại Quý và Vương Tiểu Hổ.
Từ sau khi gia nhập Liên quân, bọn họ ngoại trừ mấy trận đại chiến đầu, đến bây giờ đều mỗi ngày thi triển pháp thuật vào địa điểm riêng, hao mòn uy năng của đại trận.
Sau một vòng công kích xuống, sắc mặt ba người đều trắng như tờ giấy, pháp lực trong cơ thể cạn kiệt, không thể không ngồi xếp bằng, cầm lấy linh thạch để hồi phục pháp lực.
- Hu hu hu... Ta không muốn chiến tranh, ta muốn về nhà, ta nhớ mẫu thân...
Tu vi của Vương Tiểu Hổ kém nhất, cũng khôi phục trước hết, trong giọng nói của hắn đã có phần nức nở.
Trong mấy cuộc đại chiến lần trước, cho dù có Nguyễn Đan chiếu cố bọn họ, nhưng đối phương không phải bảo mẫu.
Thiếu niên thực sự trải qua mấy lần nguy hiểm, thật sự sợ hãi.
- Khụ khụ...
Hải Đại Quý thỉnh thoảng ho khan vài tiếng. Lúc trước ở trên chiến trường, hắn bị một thanh phi kiếm xuyên qua phổi, để lại bệnh ho này. Hắn cười gượng nói:
- Đi bây giờ chẳng phải sẽ thất bại trong gang tấc sao? Chúng ta ngày đêm ở đây đánh trận pháp, thậm chí không có cả thời gian tu luyện không phải chờ đến khi trận phá, có thể đi vào cướp một ít sao? Ta nghe nói, Chung gia là thổ hoàng đế ở Vạn Đảo Hồ, trong kho tộc toàn là đồ tốt... Có người nói nơi sâu nhất trong linh mạch nhà hắn có một Địa Sát Hồ, cứ năm mươi năm có thể tinh luyện ra một Hắc Phong Sát Khí, trợ giúp tu sĩ rèn luyện thân thể, có lợi cho đột phá cửa ải khí huyết, là linh vật Trúc Cơ đấy!
Tuy tinh túy của sát khí này có thể nâng cao xác suất Trúc Cơ thành công chỉ có một phần thậm chí nửa phần, nhưng là vật khiến rất nhiều tán tu tha thiết ước mơ!
Lư Quá không nói gì, chỉ lại dùng một viên đan dược để mau chóng hồi phục pháp lực.
Trên chiến trường, tình hình có thể thay đổi trong nháy mắt, không có pháp lực sẽ phải chết.
Mục tiêu của hắn không phải là linh vật Trúc Cơ.
Hắn ở bên ngoài quá nhiều năm nên biết rõ, cho dù Chung gia có Hắc Phong Sát Khí, cũng là vật một đám Luyện Khí hậu kỳ như Thiếu đảo chủ thậm chí là tu sĩ đại viên mãn nhất định phải có được, đám tôm tép nhỏ như bọn họ xông vào còn chẳng phải là tự tìm chết sao?
Nếu có thể tìm được linh vật có lợi cho việc đột phá bình cảnh Luyện Khí hậu kỳ, hắn dã cám ơn trời đất rồi.
Đúng lúc này, vị trí linh thuyền của hắn bỗng nhiên chấn động!
- Đây là...
Lư Quá không chú ý tới hai người Vương Tiểu Hổ ngã sấp xuống, hắn đi tới lan can và nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ.
Màn nước màu xanh thẳm ngăn cản bọn họ hơn một năm vỡ nát trong giây lát, hóa thành rất nhiều linh quang lấm tấm rơi xuống xung quanh.
Trong thiên địa giống như dưới một trận mưa ánh sáng màu xanh thẳm.
Sương mù dày đặc phía trước tản ra, một hòn đảo phồn hoa hiện lên ở trước mặt tất cả tu sĩ.
- Long Ngư Đảo!
- Là Long Ngư Đảo!
- Thủy Mạc Thiên Hoa Trận bị phá rồi!
- Giết, giết đi!
Vô số tu sĩ đều điên cuồng, mỗi người khống chế pháp khí giống như châu chấu xông về phía đại bản doanh của Long Ngư Chung gia.
...
- Phá Cấm Phù cấp hai sao?
Một giây trước, Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng Diệp Tán Nhân đi tới điểm yếu trên trận pháp, đánh ra Phá Cấm Phù cấp hai.
Mặc dù Thủy Mạc Thiên Hoa Trận là trận pháp cấp hai thượng phẩm, nhưng đã bị đại quân đánh phá hơn một năm, uy lực giảm xuống một nửa!
Lại thêm tìm được điểm yếu trên trận pháp, khi thi triển Phá Cấm Phù cấp hai, đại trận bị phá là chuyện đương nhiên.
Điều này khác với Thanh Trúc Phường Thị, đại trận của Thanh Trúc Phường Thị bị phá từ bên trong, nơi này là phá từ bên ngoài.
Ban đầu, Phá Cấm Phù cấp hai không có cách nào thuận lợi công phá một đại trận từ bên ngoài như vậy, nhưng trận pháp hao mòn hơn nửa sẽ dễ hơn rất nhiều.
- Hả? Có vấn đề...
Phương Tịch đã nhìn ra được vấn đề. Đó chính là Liên quân ba mươi sáu đảo cũng bất ngờ không kịp đề phòng!
- Diệp Tán Nhân không nói rõ tình hình với ba nhà trên sao?
- Đồng thời, dựa theo tiến độ hiện nay lại đánh phá thêm mấy tháng, Thủy Mạc Thiên Hoa Trận cũng sẽ bị phá, cần gì phải thế tiêu hao một Phá Cấm Phù cấp hai quý giá như thế?
- Trừ khi bọn họ nhận được tin tức tình báo, cứu viện của Chung gia từ bên ngoài sắp tới...
- Hoặc... cố ý gây ra hỗn loạn? Làm cho ba mươi sáu đảo bị tử thương càng nhiều hơn, đồng thời đục nước béo cò?
- Mà thôi, đây cũng là tình hình ta thích nhất.
...
- Đại trận bị phá rồi?