Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 255: Xu thế dễ công dễ thủ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Mấy ngày sau, người của Chung gia tới trao đổi.

Đào Hoa Đảo đang mùa hoa rụng, ngàn hoa khoe sắc thắm, phong cảnh không tệ.

- Vạn Cốc, Đào Hoa Đảo này có ba tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, ngươi có thể lôi kéo bọn họ quy thuận cũng xem như đã lập ra công lớn...

Một lão tu nói với Chung Vạn Cốc.

Lão tu này tuổi già sức yếu, mặc pháp bào phi ngư màu đen, không ngờ tu vi là Luyện Khí hậu kỳ!

Bọn họ đều đi theo gia chủ Chung Thiên Cừu đến đây, được sắp xếp ở trong viện tiếp khách.

Gia chủ của gia tộc tu tiên thật ra không có quyền lực lớn, càng tương tự với một quản gia trong gia tộc lớn, bình thường đều là tu sĩ không có tư chất gì đặc biệt nhưng am hiểu quản lý chuyện vặt.

Chung Thiên Cừu có tu vi Luyện Khí tầng chín đã được xem là không tệ rồi.

Hắn với thân phận gia chủ Chung gia đích thân đến đây, có thể thấy được đối coi trọng Đào Hoa Đảo.

- Hy vọng lần này có thể thuận lợi...

Vẻ mặt Chung Vạn Cốc có phần thâm trầm.

Cuộc sống làm người tiếp khách khi còn trẻ đã khiến hắn nhìn thấy hết mọi sắc thái của đời người, biết rất nhiều chuyện không đơn giản như vẻ bề ngoài.

Đúng lúc này, trận pháp ầm ầm mở ra, vây nhốt đám người bọn họ.

- Không tốt!

Chung Vạn Cốc theo bản năng sử dụng một món pháp khí phòng ngự:

- Lần này chỉ sợ Đào Hoa Đảo không có ý tốt!

Cửa viện mở ra, Phương Tịch ôm Thanh Hòa Kiếm đi ra.

- Đời người biệt ly thường khó gặp được nhau, giống như sao Hôm và sao Mai...

Ánh mắt hắn cực kỳ lạnh lùng liếc nhìn những người ở đây và dừng lại trên người Chung Vạn Cốc. Tiếp theo, Thanh Hòa Kiếm trong tay hắn hóa thành một luồng ánh sáng màu xanh giống như một rồng xanh lao ra, ánh kiếm vừa bay một vòng đã nuốt lấy một tu sĩ Chung gia...

- Thật to gan!

Chung Vạn Cốc quát lớn một tiếng, năm đan hoàn màu đỏ bay vút lên không trung, rơi vào phía trên Thanh Nguyên Thuẫn và liên tiếp phát ra tiếng nổ mạnh.

Mặt đất chấn động, sương mù quanh quẩn, Phương Tịch hóa thành một bóng đen nhào ra. Thanh Hòa Kiếm rơi vào trong tay hắn, trong giây lát xẹt qua cổ Chung Vạn Cốc.

- Ôi ôi... Ta không thể...

Khóe miệng Chung Vạn Cốc tràn ra bọt máu, che cổ và ngã oặt xuống.

- Là Luyện Khí hậu kỳ!

- Còn có pháp khí thượng phẩm phi kiếm và tấm lá chắn!

- Đi mau!

...

Bên trong tiểu viện, tu sĩ Chung gia lần lượt giận dữ gầm thét lên, nhưng rất nhanh đã yên tĩnh trở lại.

Phương Tịch đi từ bên trong ra, lau Thanh Hòa Kiếm trong tay.

Ngoài cửa, Lư Quá nhìn thi thể nằm đầy đất, đột nhiên cảm giác trên người giá lạnh, rất lạnh...

Ầm ầm!

Cách đó không xa, Thủy Nguyệt Đại Trận được khởi động, một mặt trăng bao phủ cả lầu các.

Từ trong lầu các mơ hồ truyền đến tiếng nổ mạnh cùng với tiếng một nam nhân nào đó giận dữ gầm lên:

- Đào Hoa Đảo các ngươi làm vậy là muốn tự diệt vong...

- Là gia chủ Chung gia!

Một tu sĩ Luyện Khí bên cạnh khẽ nói.

Người này chính là tu sĩ Mạc gia ở Hắc Sa Đảo đến đây trợ giúp. Hắn thoạt nhìn chỉ có mười sáu mười bảy tuổi, tuổi còn trẻ đã có tu vi Luyện Khí tầng ba.

Quan trọng hơn là Phương Tịch cảm giác người này rất quen mặt!

- Không cần lo lắng. Đảo chủ là tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn, lại có đại trận và đồ nhi Luyện Khí hậu kỳ giúp đỡ, nhất định có thể ứng phó được...

Phương Tịch thuận miệng trả lời một câu và lại hỏi:

- Ngươi là ai?

- Tại hạ Mạc Tiêu Diêu, ra mắt tiền bối!

Mạc Tiêu Diêu vội vàng khom người, cung kính trả lời.

- Mạc Tiêu Diêu? Tên rất hay...

Phương Tịch mỉm cười, bỗng nhiên tìm được nguồn gốc của cảm giác quen thuộc kia:

- Mạc Thanh Y là gì của ngươi?

- Chính là gia tổ!

Mạc Thanh Y sửng sốt, nhưng bất chợt vội vàng trả lời.

Tổ phụ hắn chỉ là một người phàm, vẫn luôn sinh sống ở trong Bảo Chu Phường Thị, khó nhọc làm việc, lại cưới rất nhiều nữ tử người phàm, sinh ra con cháu.

Cuối cùng ở đời cháu mới phát hiện ra một đứa trẻ có linh căn là hắn. Tổ phụ hắn vui mừng, tập trung rất nhiều tài nguyên bồi dưỡng hắn, hắn mới có được tu vi như bây giờ.

Sau đó, Mạc gia ở Hắc Sa Đảo bị diệt, gia chủ mới xây dựng lại Mạc gia đã kêu gọi rất nhiều chi trở về, trao tặng cho địa vị dòng chính.

Lúc đó, tuy Mạc Thanh Y ốm đau nằm liệt giường, nhưng vẫn quyết định đánh cược cả gia tộc, vì vậy lệnh cho Mạc Tiêu Diêu dẫn dắt tộc nhân quay về, xây dựng Mạc gia ở Hắc Sa Đảo!

- Tiền bối... chẳng lẽ có quen biết với gia tổ?

Mạc Tiêu Diêu kích động hỏi thăm.

Nếu vị cao thủ Luyện Khí hậu kỳ đại này có quan hệ với nhà mình, vậy địa vị của mình ở Mạc gia ở Hắc Sa Đảo có thể sẽ được nâng cao rất lớn.

Dù sao, Mạc gia bây giờ còn chưa có một vị Luyện Khí hậu kỳ nào trấn giữ!

- Ta đã từng đi qua Phường thị một chuyến, có gặp mặt một lần.

Phương Tịch nhìn Mạc Tiêu Diêu trông rất giống Mạc Thanh Y, lại cảm thấy vô cùng xúc động.

Người phàm dùng huyết mạch để gửi gắm hy vọng trường sinh, bây giờ xem ra cũng có vài phần đáng khen ngợi?

Đúng lúc này, cách đó không xa truyền tới một tiếng động cực lớn.

Trong linh quang pháp thuật mạnh mẽ, cả lầu các đều ầm ầm đổ nát!

Đại trận tiêu tan, Thủy Nguyệt biến mất, chỉ thấy một bóng người lảo đảo bay ra, không ngờ chính là Nguyễn Đan!

- Đảo chủ có lệnh, phong tỏa toàn bộ đảo!

Trên ngực Nguyễn Đan vết máu đỏ, rõ ràng nàng đã bị thương không nhẹ. Nàng lộ ra sự sảng khoái vì giết chết được kẻ thù:

- Gia chủ Chung gia đã chết!

Người năm đó bày mưu đặt kế cho ma đầu mặc giáp bạc tập kích Đào Hoa Đảo chính là Chung gia!

Nàng làm vậy cũng xem như báo được mối thù bị chặt đứt một tay!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)