Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 245: Kim giao tiễn* (1)

Chương Trước Chương Tiếp

* Kim Giao Tiễn: kéo Kim Giao

Trên thực tế, thứ có giá trị nhất trên người lão đại Khấu gia chắc hẳn là bộ Bạch Quy Giáp mặc trên người hắn!

Cho dù bộ giáp này bị hỏng, nó vẫn đáng giá hơn một món pháp khí thượng phẩm.

Ngoài điều này ra, một phi thuyền cỡ lớn kia cũng rất đáng giá.

Đáng tiếc, tất cả đều vô dụng đối với Phương Tịch.

Hắn thà rằng lấy túi trữ vật có diện tích lớn kia còn hơn!

- Kim Giao Chùy?

Nguyễn Tinh Linh hơi kinh ngạc. Ban đầu, nàng còn tưởng đối phương sẽ lựa chọn bộ linh giáp kia.

Chẳng qua nàng không nói gì, nhanh chóng hoàn thành phân phối với Phương Tịch.

- Hôm nay, đảo chủ vừa trở về, tất nhiên còn có chuyện quan trọng khác, tại hạ không quấy rầy nữa. Tương lai vẫn mong đảo chủ có thể tới Phỉ Thúy Nhai tụ họp, tại hạ nhất định sẽ quét giường dọn chiếu chờ đợi!

Phương Tịch nhìn cảnh tượng hỗn loạn xung quanh, sau đó cúi người hành lễ và rời đi trước.

Lư Quá theo sát sau lưng Phương Tịch. Hai người lên Hắc Vũ Chu, hóa thành một tia sáng biến mất ở phía xa.

- Sư tôn!

Nguyễn Đan bị đứt một cánh tay tiến lên, hai mắt đỏ hoe.

- Khốn kiếp!

Nguyễn Tinh Linh nhước mày, có phần lạnh lùng nói:

- Ta rõ ràng đã từng cho ngươi Âm Dương Cảm Ứng Phù, vì sao ngươi không dùng tới? Nếu không phải sư phụ nghe nói Hắc Sa Đảo xảy ra chuyện, vội vàng trở về, đến lúc đó cho dù ta có thành tựu Trúc Cơ, cũng sẽ tiếc nuối cả đời...

...

Trong hang động dưới lòng đất ở Phỉ Thúy Nhai.

“Dù sao người ta ra sức tối đa, ta mở miệng đòi thứ có giá trị cao nhất thì quả thật không có năng lực quan sát...

“Lại nói, ta đã có Linh Xà Giáp.

Phương Tịch ngồi xếp bằng dưới Yêu Ma Thụ.

Bỗng nhiên, hắn vỗ một cái vào túi trữ vật, trong đó xuất hiện mấy thi thể đầm đìa máu. Tất cả đều là phỉ tu đã đến hôm nay.

Vù!

Từng rễ phụ trên Yêu Ma Thụ rủ xuống, đâm vào trong thi thể và treo chúng lên cao.

Trong quá trình này, máu thịt của những thi thể đó khô quắt, biến thành từng bộ xác khô lắc qua lắc lại.

Cảnh tượng này thoạt nhìn rất tà ác và khủng khiếp.

- Quả nhiên... máu thịt của tu tiên giả có linh khí dồi dào, có tác dụng với Yêu Ma Thụ quả thật vượt xa linh mễ và thịt Thái Tuế...

Phương Tịch cảm nhận được sự vui sướng trộn lẫn với khát vọng tới từ Yêu Ma Thụ, sắc mặt không ngừng thay đổi.

Trước mắt, hắn còn chưa bị ép tới bước đường cùng, cho nên bớt làm chuyện như vậy thì thỏa đáng hơn.

Hắn suy nghĩ, cuối cùng móc ra thi thể Luyện Khí tầng tám của nhị đương gia.

- Đáng tiếc, nếu là thi thể của lão đại Khấu gia, nhất định sẽ làm được khôi lỗi tốt. Người này là Luyện Thể tầng ba, tương đương với một con yêu thú hình người...

Chẳng qua lão đại Khấu gia chính là “ma đầu mặc giáp bạc, không chừng phải nộp thi thể lên. Phương Tịch căn bản không thể lấy được.

Lúc này, hắn nhìn thi thể Luyện Khí tầng tám này của nhị đương gia, suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn để cho Yêu Ma Thụ hấp thu.

Yêu Ma Thụ hấp thu máu thịt của một vị tu sĩ Luyện Khí tầng tám, từng cây cành vung vẩy, càng hưng phấn hơn.

Phụt phụt!

Bỗng nhiên, một rễ phụ rủ xuống, đâm vào lưng của Phương Tịch.

- A!

Phương Tịch phát ra một tiếng thở dài khoan khoái thỏa mãn.

Với đợt chuyển vận vừa rồi, hắn cảm giác bản thân tối thiểu tăng thêm ba mươi ngày thọ nguyên!

Thật ra mấy năm qua, dựa theo Yêu Ma Thụ dùng thịt Thái Tuế chất lượng cao, lực sinh mạng cung cấp mỗi ngày cũng đang không ngừng tăng lên, dồi dào hơn...

Đến bây giờ, Phương Tịch có thể thăm dò được mức tuổi thọ cao nhất của mình đại khái là hai trăm tuổi.

Như vậy đã có thể tương đương với một ít tu sĩ Trúc Cơ!

Mà lúc này, trong mắt hắn dâng lên từng tia máu, trong lòng dâng lên khát vọng vô cùng vô tận:

- Giết... Đi cắn nuốt! Chỉ cần cắn nuốt đủ nhiều... Ta lại có thể... Trường sinh bất tử! "

Yêu Ma Thụ vô cùng hưng phấn, từng dây leo và cành vung vẩy, thậm chí chủ động kéo dài tới dưới lòng đất nhà đám người Vương quả phụ và Hải Đại Quý, chỉ cần một ý nghĩ của Phương Tịch lại có thể...

- Không!

Trong chớp mắt tiếp theo, Phương Tịch ra lệnh cho Yêu Ma Thụ thu lại xúc tu, vẻ mặt trở nên vô cùng khó coi:

- Vừa rồi... ta suýt nữa tẩu hỏa nhập ma hay là gì?

Nếu hắn cứ tuân theo cảm xúc, không chừng sẽ càng lúc càng nghiêm trọng, cuối cùng cắn nuốt tất cả tu sĩ trên cả hòn đảo mất!

Cách làm này không phải là phong cách và tâm tư của hắn!

- Ta... làm sao vậy?

Phương Tịch lập tức ngồi xếp bằng, vận chuyển công pháp Trường Xuân Quyết.

Theo một cảm giác mát lạnh di chuyển khắp toàn thân, cảm giác nóng nảy bồn chồn trước đó nhanh chóng giảm xuống.

Hắn rút rễ phụ sau lưng ra, nhìn Yêu Ma Thụ khổng lồ, trên mặt hiện ra vẻ lo lắng:

- Đây là… bản năng của Yêu Ma Thụ sao?

Rễ linh thực này hình như trời sinh đã có sự tàn nhẫn.

Sau khi trải qua mình luyện hóa, ban đầu không sao, nhưng về sau sẽ dần dần ảnh hưởng tới mình.

...

Mấy ngày sau, Phương Tịch ngồi ở dưới cây hoa đào bên trong đình viện , uống trà.

Từ sau tình hình đặc biệt đêm đó, tiếp theo lại hoàn toàn yên tĩnh, không có chuyện gì xảy ra.

Cho dù hắn đã tìm hiểu Trường Sinh Thuật vài lần, cũng không tìm được cách giải quyết.

Hắn chỉ có thể kết hợp nghỉ ngơi và tu luyện, tạm dừng tu hành mấy ngày, mỗi ngày uống trà dưỡng sinh, tu thân dưỡng tính.

Hắn uống một hớp linh trà, bỗng nhiên phẩy tay một cái.

Trên mặt bàn lập tức xuất hiện thêm ba món pháp khí thượng phẩm phát ra ánh vàng lấp lánh!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)