Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 243: Dị bảo (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Phụt!

Ánh kiếm đỏ như máu gặp phải một bàn tay được giáp ngọc trắng bao trùm, giống như cành hoa đánh lên tảng đá ngầm, trong giây lát đã vỡ nát!

- Tiểu cô nương, ngươi đấu với ta vẫn còn non lắm!

Lão đại Khấu gia cười gằn, nói với giọng điệu trêu tức.

Nguyễn Đan chẳng qua là cảnh giới Luyện Khí trung kỳ, bất luận là pháp khí lụa đỏ hay cái gương đều không thể gây tổn thương cho Bạch Quy Giáp phòng hộ của hắn.

Về phần thanh kiếm kia có thể khiến hắn bất ngờ được sao?

Tay trái của lão đại Khấu gia nắm lấy mũi kiếm và bắn nhẹ, thanh kiếm phát ra một tiếng gào thét, bị bắn bay đi.

Nguyễn Đan đang muốn tránh, chỗ tay phải lại đột nhiên truyền đến cảm thấy đau đớn.

Trong phút chốc, nàng nhìn thấy ma đầu mặc giáp bạc đứng ở bên cạnh mình, nắm lấy tay phải của mình.

Hắn chỉ vặn nhẹ, tay phải của nàng đã biến dạng như bánh quai chèo.

Phụt!

Nguyễn Đan chém ngược ra một đường kiếm khí, cắt đứt cánh tay của mình, chật vật lùi lại.

- Không tệ, nữ hài này đủ ngoan độc, ta thích!

Lão đại Khấu gia cầm lấy tay đứt, không chút hoang mang khen ngợi một câu:

- Sư phụ ngươi và lão tử có thù lớn, ta nhất định phải hành hạ ngươi một trận, lại nói cho mọi người đều biết. Ha ha, ta xem nàng có trở về hay không...

- Ngươi đừng có mơ!

Mắt Nguyễn Đan đỏ như máu, bịt vết thương trên cánh tay của mình.

Cụt tay là vết thương tương đối dễ chữa trị, rất nhiều loại linh đan diệu dược đều có thể làm được.

Nhưng tay bị bẻ biến dạng thành bánh quai chèo như vậy, kinh mạch đứt đoạn, muốn hồi phục như trước rất khó. Trừ khi là một vài linh đan cấp hai quý hiếm, hoặc được lão tổ Kết Đan đích thân ra tay.

Nàng bị thương nặng như vậy, cho dù tương lai còn có thể tu luyện tới Luyện Khí viên mãn, lúc muốn đột phá Trúc Cơ, độ khó ở cửa ải khí huyết cũng sẽ tăng mạnh!

Có thể nói, nàng đã bị chặt đắt hơn nửa con đường!

- Ha ha...

Lão đại Khấu gia cười lạnh, chỗ bàn tay có ngọn lửa bốc lên, đốt cháy cánh tay bị đứt của Nguyễn Đan thành tro tàn:

- Tiếp theo, ta sẽ phế bỏ đan điền khí hải của ngươi, khiến cho ngươi biến thành một kẻ tàn phế! Không cần suy nghĩ tới chuyện tự sát. Ở trước mặt ta, ngươi thậm chí không thể tự sát được đâu...

Gương mặt Nguyễn Đan không khỏi tái nhợt!

- Ồ? Sao thiếp thân không biết mình từng có thù oán với ngươi?

Trong chớp mắt tiếp theo, cánh hoa bay lượn đầy trời!

Một bóng người chân đi tới, tản ra pháp lực Luyện Khí viên mãn mạnh mẽ!

- Sư phụ!

Nguyễn Đan vui mừng, bất ngờ, lại hối hận...

Nàng vui mừng bất ngờ vì tìm được đường sống trong cõi chết, nhưng lại hối hận...

- Ha ha, ngươi còn chưa Trúc Cơ thành công!

Lão đại Khấu gia cười ha ha:

- Hôm nay, ta cuối cùng có thể báo thù cho nhị đệ của ta thù rồi!

- Nhị đệ, còn có giọng điệu này? Ngươi là lão đại Khấu gia!

Nguyễn Tinh Linh đang độn quang chợt dừng lại. Không ngờ nàng chỉ nghe vài ba câu, đã đoán ra được thân phận của ma đầu mặc giáp bạc.

- Ngươi biết thì sao chứ? Ngươi đi tìm chết cho lão tử!

Lão đại Khấu gia phát động pháp lực, một tay cầm thanh pháp khí kiếm lớn màu đen, tay còn lại ném ra Kim Giao Chùy!

Bỗng nhiên!

Phụt phụt phụt!

Mặt đất rạn nứt, từng dây leo giống như xúc tua vươn ra, trói lấy hai tay, hai chân của lão đại Khấu gia.

- Đào Linh Tiên Tử, tại hạ tới chậm một bước, vẫn mong thứ tội!

Trong tiếng cười dài, Phương Tịch khống chế Hắc Vũ Chu dẫn theo đám người Lư Quá chạy tới.

- Là đảo chủ!

Đám người Hoa Thiền Quyên nhìn thấy Nguyễn Tinh Linh đến đều cảm giác tự tin hơn. Bọn họ lại chém giết cùng đám phỉ tu bên dưới.

- Lại là một Luyện Khí hậu kỳ?

Lão đại Khấu gia nhíu mày.

Luyện Khí trung kỳ có pháp lực kém hơn hậu kỳ rất nhiều, gần như chỉ bằng một nửa, chỉ bằng hai, ba phần pháp lực của Luyện Khí tầng bảy và tầng tám!

Đây là một sự chênh lệch cực lớn!

Đương nhiên, trong đám phỉ tu của hắn cũng có không ít cao thủ, nhưng nhị đương gia đi Song Tử Tây Phong, Mạc Thanh Ngọc đi về phía Phỉ Thúy Nhai... Bây giờ không ngờ đều không có tin tức!

- Không ngờ là hắn!

Nguyễn Đan nhìn thấy bóng dáng Phương Tịch, đặc biệt trên người đối phương tuôn ra pháp lực Luyện Khí tầng bảy mãnh liệt, nàng luôn cảm giác mình giống như một trò cười!

- Đáng giận, lại là kẻ thù năm đó! Mạc Thanh Ngọc đúng là kẻ đần độn, vậy mà lại chết được?

Lão đại Khấu gia quát lớn một tiếng, phù lục sớm được dán ở chỗ ngực được phát động.

Thân hình của hắn lập tức tăng vọt, khiến Bạch Quy Giáp căng ra như muốn nứt. Hắn hóa thành người khổng lồ mặc áo giáp nhỏ.

Dây leo trên tay, trên chân hắn lần lượt bị đứt.

Phụt!

Lão đại Khấu gia vung trọng kiếm màu đen trên tay, trọng kiếm tối đen giống như một ánh chớp lập tức bắn tới trước mặt Phương Tịch!

Ầm!

Màn bảo hộ hệ thủy trên Thanh Quy Thuẫn lập tức vỡ nát, tiếp theo là bản thể mai rùa bị kiếm đen đập vỡ thành năm bảy mảnh.

Nhưng bởi vậy, tốc độ thanh kiếm lao tới cũng chậm hơn nhiều.

Phương Tịch hơi khom lưng, vỗ một chưởng vào trên thân trọng kiếm.

Keng!

Trọng kiếm màu đen bay ngang ra ngoài, phía trên thậm chí hiện ra vài vết nứt.

“Hàng giả chung quy vẫn kém xa Huyền Thiết Kiếm của ta!

Nếu không phải không thể để lộ thân phận, Phương Tịch thật muốn lấy ra Huyền Thiết Kiếm chém nát đồ giả này.

Hắn cũng nên kết thúc nghiệt duyên với ba huynh đệ Khấu gia!

Giữa không trung, Nguyễn Tinh Linh đứng trên pháp khí lẵng hoa, khống chế một thanh phi kiếm, đấu không phân cao thấp với Kim Giao Chùy, thậm chí mơ hồ còn chèn ép nó.

Năm đó, nàng còn phải mượn pháp khí đặc biệt, nhưng bây giờ tu vi của nàng đạt đến Luyện Khí đại viên mãn, nàng một mình đấu pháp với lão đại Khấu gia cũng có thể không phân cao thấp.

Càng không cần phải nói tới có Phương Tịch một Luyện Khí hậu kỳ ở bên cạnh kìm chế.

- Phương đạo hữu có thể giúp ta kìm chế người kia một lát không...

Nguyễn Tinh Linh lấy ra một thanh kiếm cổ bằng đồng xanh, trên đó đầy vết rỉ sét loang lổ, kiểu dáng cổ xưa, còn dính theo ít đất giống như mới đào lên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)