Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 236: Trở về (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Phương Tịch lắc đầu, cũng không muốn giữ người này lại.

Tu sĩ từng nhìn thấy máu rất khác với Vương Tiểu Hổ.

Trên tay có mạng người, cũng có dã tâm, đây chính là nhân tố không thể khống chế.

Phương Tịch chỉ muốn an tâm làm ruộng. Gần đây, tốc độ Yêu Ma Thụ sinh trưởng nhanh hơn gấp vài lần. Hắn cảm giác trong vòng mười năm lại có thể tu luyện thành Ất Mộc Pháp Thân, cũng không thể thất bại trong gang tấc.

- Lão gia, bây giờ ta đã bị tổn thương nguyên khí, không thể tùy tiện đấu pháp hoặc săn giết yêu thú nữa...

Lư Quá lại cười gượng:

- Lão gia cũng thiếu một thủ hạ đắc lực. Tại hạ bất tài, mấy năm nay cũng quen biết không ít bằng hữu, còn rất nhạy bén với tin tức bên ngoài Đào Hoa Đảo, có thể tìm hiểu tin tức cho lão gia, thậm chí thỉnh thoảng ra đảo làm chạy chân...

Dù sao hắn từng làm dưới tay của Phương Tịch, biết đối phương cần gì.

- Nghe thì không tệ, nhưng ta làm sao tin tưởng được năng lực thu thập tin tức của ngươi?

Phương Tịch ném cần câu, cười ha ha hỏi.

“Người này... vẫn như trước đây, giỏi nhẫn nhịn lại khôn khéo.

Trong lòng Lư Quá đột nhiên hiểu rõ, cảm giác hình như mình bị đối phương hoàn toàn nhìn thấu, vội vàng cố ép xuống cảm giác khó chịu này, mở miệng trả lời:

- Lão gia có biết Thiếu đảo chủ từng bị ám sát?

- Ồ? Lúc nào vậy? Hung thủ là ai?

Phương Tịch thật sự không biết chuyện này. Dù sao Hải Đại Quý và Vương Tiểu Hổ đều thuộc tầng đáy của Đào Hoa Đảo, cũng không nghe được tin tức bí mật gì.

- Đây là chuyện hai năm trước. Tại hạ trùng hợp biết được chút nội tình...

Vẻ mặt Lư Quá bình tĩnh:

- Hiện không rõ hung thủ nhưng biết hắn có tu vi Luyện Khí hậu kỳ. Lúc đó hắn đánh cho Thiếu đảo chủ bị thương nặng, nếu không phải trên người Thiếu đảo chủ có pháp khí tinh phẩm và Bảo Mệnh Phù Lục do đảo chủ ban cho, có lẽ đã hương tiêu ngọc vẫn...

- Người nào có thù oán với Nguyễn Đan chứ?

Phương Tịch hơi nghi ngờ.

- Cho dù không thù không oán, cũng có thể là kẻ địch. Thiếu đảo chủ có thiên phú xuất sắc, năm năm trước đánh một trận đã thể hiện ra tu vi Luyện Khí tầng sáu. Nếu không phải nàng bị thương, bây giờ đại khái đã đột phá tới Luyện Khí hậu kỳ!

Lư Quá phân tích:

- Luyện Khí hậu kỳ trước ba mươi tuổi là tiêu chuẩn đệ tử tinh anh của tông môn lớn, hoàn toàn là hạt giống Trúc Cơ. Tương lai thậm chí có một hy vọng Kết Đan. Có quá nhiều người không muốn nhìn thấy cảnh tượng này...

- Cây to đón gió, nhất định sẽ bị gió đẩy ngã...

Phương Tịch than một tiếng. Bởi vì hắn nghĩ đến Nguyễn Tinh Linh, quá trình Trúc Cơ của nữ tử này chắc hẳn không quá thuận lợi.

Còn mình...

Ừ, bây giờ mình bốn mươi ba tuổi, nếu tuyên bố với bên ngoài mình đã đột phá Luyện Khí hậu kỳ, ngược lại cũng không phải là vấn đề lớn.

Trước bốn mươi tuổi đột phá Luyện Khí hậu kỳ là hạt giống tinh anh được một vài gia tộc nhỏ và tông môn nhỏ mong được nhận. Bởi vì vẫn có khả năng Luyện Khí viên mãn trước sáu mươi tuổi, giữ lại một tia hy vọng đột phá tới Trúc Cơ.

Sau bốn mươi tuổi lại đột phá, mức độ người khác quan tâm sẽ yếu hơn.

“Bị kẹt trong bình cảnh nhiều năm như vậy, cũng có lúc đột phá.

Phương Tịch thực tế đã là Luyện Khí tầng chín thầm nghĩ.

Hắn nhìn về phía Lư Quá.

Người này phân tích có đạo lý rõ ràng, có thể nói là có dũng có mưu. Nếu không phải hắn bị thương nặng, tương lai không chừng còn có thể thật sự có thành tựu.

- Ngươi thấy ma đầu giáp bạc thế nào?

Phương Tịch lại hỏi một vấn đề khác.

- Tuy ma đầu giáp bạc lợi hại, nhưng chung quy chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ, có thể hai lần ba lượt trốn thoát khỏi tay của tu sĩ Trúc Cơ, phía sau nhất định phải có thế lực Trúc Cơ ra sức ủng hộ, có khả năng rất lớn là Long Ngư Chung gia!

Lư Quá trầm giọng trả lời.

Nếu mấy năm trước mọi người còn không nhìn ra, nhưng cho tới bây giờ, đã có người thông minh hồi tưởng lại.

Thậm chí, lão tổ Trúc Cơ Long Ngư Chung gia và liên minh ba mươi sáu đả không chừng đều đang âm thầm đấu với nhau.

Cục diện bình yên giữa hai thế lực của Vạn Đảo Hồ có thể bị phá vỡ, tiếp theo chính là cuộc chiến thật sự của các tu sĩ!

- Hồ sắp có mưa rồi!

Phương Tịch nhìn về phía Vạn Đảo Hồ, lẩm bẩm.

Rào rào!

Ở cuối chân trời và mặt hồ có mây đen che phủ, tia chớp lập lòe, trời bỗng nhiên đổ mưa to.

Nước mưa rơi xuống Tiểu Vân Vũ Trận lại bị cấm chế ngăn cản, chảy thành từng dọc dọc theo sát bên ngoài...

Hắn lại nhìn về phía Lư Quá:

- Mà thôi, ngươi ở lại đi.

- Cảm ơn lão gia!

Lư Quá mừng rỡ bái lạy.

...

Lư Quá trở lại Đào Hoa Đảo, khiêm tốn dựng một gian nhà tranh trong Phỉ Thúy Nhai.

Mỗi ngày, hắn lại trồng trọt cùng đám người Vương Tiểu Hổ, Hải Đại Quý, Vương quả phụ, thỉnh thoảng ra ngoài làm chân chạy cho Phương Tịch, tìm hiểu tin tức tình báo...

Tu tiên giả truyền tin tức cho nhau, nếu khoảng cách gần có thể thông qua Truyền Âm Phù, xa hơn có thể dùng linh cáp truyền tin, hoặc cao cấp hơn như phi kiếm truyền thư, đầu ảnh phù, thủy kính thuật...

Bởi vậy, chỉ cần thám thính tin tức sẽ không cần ra khỏi Đào Hoa Đảo.

Phương Tịch cầm rất nhiều tin tức, cảm giác duy nhất là tu tiên giới ở Vạn Đảo Hồ này không bình yên.

Phỉ tu hoành hành, rất nhiều tán tu thành danh bị đánh!

Thậm chí, thậm chí có gia tộc và tông môn chiếm một đảo cũng bị san bằng...

- Hai thế lực lớn giao đấu, tất nhiên bình định xung quanh trước, dọn sạch thế lực thứ ba và trung lập...

- Vạn Đảo Hồ và liên minh ba mươi sáu đảo khai chiến cũng làm theo cách này, xử lý tán tu trước, sau đó đổ tội danh cho phỉ tu... Bây giờ người bị đổ tội nhiều nhất là ta!

Phương Tịch nhìn tin tức thấy “ma đầu giáp bạc tiêu diệt cả nhà người ta, hắn hoàn toàn càn lời.

Bị điều này ảnh hưởng, Đào Hoa Đảo cũng thần hồn nát thần tính, pháp khí phù lục bắt đầu tăng giá. Các loại hội trao đổi được tổ chức nhiều lần, tất cả tu sĩ đều đang lo lắng bất an chờ đợi sự tuyên án...

Một năm sau, có tin tức truyền đến, Mạc gia ở Hắc Sa Đảo bị diệt môn!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)