Ngày hôm sau.
Võ quán Bạch Vân.
Phương Tịch chung quy là người ý chí kiên định.
Tối hôm qua sau khi thưởng trà xem múa, hôm nay vẫn tiếp tục đến đây tu luyện.
Đồng thời, hắn cảm nhận được khí huyết của mình đang rục rà rục rịch.
Có lẽ... Đột phá khí huyết tam biến, sẽ ở trong hôm nay!
- Đốt! Tiếp tục thêm lửa!
Trước bếp đất, cảm nhận được kịch độc kích thích mình càng ngày càng nhỏ, vẻ mặt Phương Tịch không đổi, liên tục thúc giục.
- Vâng!
Mấy hạ nhân bận rộn đến đầu đầy mồ hôi cũng không kịp lau, ném lượng lớn củi vào, lại thêm độc dược.
Bốn phía, chẳng biết lúc nào đã vây quanh một vòng khán giả.
Vũ Cực cũng ở trong đó, nhìn thấy cảnh này, không khỏi lớn tiếng nói:
- Phương sư đệ đây là phạm vào sai lầm liều lĩnh... Mạo muội tăng cường độc dược, nói không chừng sẽ luyện phế hai tay...
Đường Toàn muốn nói vài câu, nhưng Lưu Đào Đào đã mở miệng trước:
- Ta thấy sư đệ đại khái là tích lũy đủ, muốn một lần đột phá!
Âm thanh của nàng lanh lảnh, không chỉ khiến sắc mặt của Vũ Cực ngưng lại, Đường Toàn ở bên cạnh cũng quăng tới ánh mắt kinh ngạc.
Vị sư muội này, ngày hôm nay uống thuốc gì? Lại dám trực tiếp đối kháng nhị sư huynh?
Không bao lâu, Mộ Thương Long và Mộ Phiêu Miểu cũng bị kinh động, song song đi đến, nhìn thấy tình cảnh này, biểu hiện đều không giống.
Sau nửa canh giờ.
- Hô...
Phương Tịch thu hồi song chưởng, chỉ thấy hai tay đỏ chót, đợi sau khi màu đỏ biến mất, màu xám từ từ lan tràn, từ lòng bàn tay thẩm thấu tới mu bàn tay...
Đến cuối cùng, đôi tay của hắn đều trở thành màu xám.
- Đây là... cảnh giới Ô Vân?
Mộ Phiêu Miểu la thất thanh.
Khí huyết tam biến, cảnh giới Ô Vân!
Cái này đại biểu Phương Tịch ở trên trình độ Bạch Vân Chưởng đã đuổi theo nàng, chỉ dưới Mộ Thương Long mà thôi!
- Lại đột phá?
Vũ Cực nhìn thấy tình cảnh này, miệng mở lớn giống như con cóc.
Nhưng lúc này, đã không ai quan tâm thằng hề như hắn.
- Chúc mừng Phương sư đệ, võ công tiến nhanh!
Đường Toàn cao giọng chúc mừng.
- Chúc mừng Phương sư đệ (sư huynh)... võ công tiến nhanh!
Một đám đệ tử dồn dập khom lưng.
- Đa tạ!
Vẻ mặt Phương Tịch nhẹ như mây gió, chỉ là thời điểm đi ngang qua Lưu Đào Đào, nhìn nàng nở nụ cười:
- Sư tỷ, ngày sau nếu tu luyện thiếu tài nguyên, có thể nói với ta...
Lời này vừa ra, sắc mặt mọi người đều biến hóa.
Rất nhiều đệ tử nhìn Lưu Đào Đào, vẻ mặt tràn ngập ước ao.
Dù sao bọn họ đều biết Lưu Đào Đào tập võ không thành, đã sắp bị gia tộc buộc về lấy chồng!
Hiện tại Phương sư huynh duỗi tay cứu viện, tháng ngày sẽ thoải mái hơn không ít.
- Đa tạ... Sư đệ!
Lưu Đào Đào có chút nghẹn ngào.
- Không cần khách khí.
Phương Tịch vung tay.
Đối với hắn, này chỉ là tiện tay đầu tư mà thôi.
...
Chính đường của võ quán.
- Tốt, thật tốt!
Mộ Thương Long nhìn Phương Tịch, cũng cực kỳ hài lòng.
Hắn cũng không nghĩ tới, lúc trước chỉ vì bạc thu một đệ tử bình thường, thiên phú tu luyện Bạch Vân Chưởng lại tài năng xuất chúng như vậy!
- Phương Tịch, nếu ngươi luyện thành khí huyết tam biến, tiếp đó nên chỉnh hợp khí huyết, bước vào cảnh giới chân lực.
Mộ Thương Long biểu hiện nghiêm nghị, lấy ra một quyển trục:
- Đây là Thần Ý Đồ bí truyền của Bạch Vân Chưởng ta, ngươi trước tiên quan sát một phen, phải nhớ kỹ, trọng ý không trọng hình, chú ý quan sát thần vận!
- Đa tạ sư phụ.
Phương Tịch đã bảo A Phúc chuẩn bị đưa lên một phần tạ lễ, lúc này không chút khách khí, tiếp nhận quyển trục mở ra.
Trên bức tranh to lớn, chỉ có từng đám mây.
Mây tụ mây tan, mang theo khí tức mịt mờ.
Hắn nhìn một hồi, cẩn thận lĩnh hội chân ý trong đó.
- Thần Ý Đồ này trong thời gian ngắn lĩnh ngộ không ra là rất bình thường, về sau mỗi ngày ngươi và Phiêu Miểu sư tỷ xem nửa canh giờ.
Mộ Thương Long chậm rãi nói.
- Vâng.
Phương Tịch trả bức tranh lại cho Mộ Thương Long.
Dù sao ngày sau còn có rất nhiều cơ hội sao chép.
Lúc này, hắn quan tâm nhất là vấn đề khác:
- Sư phụ... Ta muốn hỏi sự tình liên quan tới Yêu Ma.
- Ta đã nghe Phiêu Miểu nói, ngươi rất lưu ý thịt Yêu Ma?
Mộ Thương Long gật gù, lại lắc đầu, trên mặt hiện ra vẻ sợ hãi:
- Yêu Ma Giả, chia làm Yêu và Ma! Yêu hoành hành hoang dã, người bình thường gặp phải thập tử vô sinh, nhưng vẫn dễ giải quyết... Chân chính đáng sợ, là Ma!
- Ma?
Phương Tịch lộ ra ý dò hỏi, nhưng Mộ Thương Long chỉ vung tay:
- Nói chung ngươi phải biết, cho dù như sư phụ, đối đầu Ma cũng chắc chắn phải chết, thậm chí Đại Lương cửu châu, mặc kệ thành trì nào phát sinh ma tai, nơi đó cũng sẽ biến thành tuyệt địa!
- Kinh khủng như thế?
Phương Tịch hít một ngụm khí lạnh, được rồi... phần lớn là giả bộ.
- Còn thịt Yêu Ma... võ giả khí huyết tam biến, miễn cưỡng có thể dùng...
Mộ Thương Long suy nghĩ một chút, ném tới một mộc bài:
- Trong thành Hắc Thạch có một chợ đen, trong đó có bán thịt Yêu Ma, ngươi muốn, có thể đi mua một chút.