Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 216: Kim nha quát tháo (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Kể từ đó, giới hạn của Phương Tịch có thể kéo dài ra ngoài thêm một đoạn, đến khu vực Kính Nguyệt Hồ, Song Tử Phong!

- Có lẽ... Cuối cùng không cần ngồi tù nữa.

- Hoặc nói là nhà tù mở rộng, từ Phỉ Thúy Nhai biến thành phạm vi Đào Hoa Đảo?

Phương Tịch bắt đầu quay trở về.

Theo hắn quay lại, rễ của Yêu Ma Thụ cũng chậm rãi rút về.

Không có Tiểu Vân Vũ Trận che chở, bản thể của Yêu Ma Thụ vẫn có nguy cơ bị phát hiện.

Tình hình rễ lan tràn ra chỉ có thể thuộc về trường hợp đặc biệt khi Phương Tịch muốn đi tới Kính Nguyệt Hồ!

Đồng thời, trước đây Yêu Ma Thụ còn rất nhỏ, rễ không có cách nào kéo dài xa như vậy, bây giờ có thể miễn cưỡng làm được.

Cho dù có thể đi tới Kính Nguyệt Hồ, lần này Phương Tịch cũng không chuẩn bị nhúng tay vào chuyện của Kim Nha Lão Quái lần này.

Dù sao hắn chẳng qua chỉ muốn cướp cửa hàng của Phong gia, Mạc gia, Nguyễn gia ở Linh Không Đảo, không liên quan đến căn cơ sinh tử tồn vong!

“Chẳng qua, Kim Nha Lão Quái là tu sĩ Luyện Khí viên mãn, bây giờ bỗng nhiên không cần tới thể diện cướp đoạt tài nguyên, chẳng lẽ hắn bị Ngư Linh Tử kích thích, muốn đột phá Trúc Cơ?

Trong đầu Phương Tịch đột ngột xuất hiện một ý nghĩ.

Nếu để cho Kim Nha Lão Quái trở thành Trúc Cơ, ngược lại sẽ là một mối họa lớn!

Thế nhưng năm đó đối phương có đại trận hộ đảo, hắn thật sự không bắt được.

Dù sao đối phương cũng là một Luyện Khí đại viên mãn!

...

Trong trạch viện ở Phỉ Thúy Nhai, Đại Thanh Ngư phát hiện trong viện không có ai, nhàn nhã phun bọt.

Ọc ọc!

Từng bọt khí nổi lên trên mặt nước, thậm chí nó bắt đầu thử công kích trận pháp xung quanh đang vây khốn nó!

- Đại Thanh Ngư, ngươi không thành thật à!

Một giọng nói đột nhiên vang lên ở bên cạnh.

Đại Thanh Ngư giật mình, mắt cá cực lớn phát hiện nhân loại đáng ghét kia đã đứng ở bên hồ nước từ bao giờ, đang nhìn nó cười ôn hòa.

Điều này làm Đại Thanh Ngư cảm giác gian nát nhất trong đời cá!

- Thời hạn mười năm đã tới, ta muốn ăn cá lát sống!

Phương Tịch cười ha ha, hai tay bỗng nhiên bấm pháp quyết.

Một đám mây mù hạ xuống, hóa thành từng sợi dây xích trói lấy Đại Thanh Ngư.

Đại Thanh Ngư đã đạt cấp một trung phẩm đau khổ giãy giụa, nhưng không thể làm gì được những sợi dây xích nhìn như mây trắng mỏng manh này.

Từ trong mắt Đại Thanh Ngư không khỏi chảy xuống từng giọt nước mắt lớn, khi rơi xuống mặt đất không ngờ phát ra tiếng động giòn tan.

Đó là từng viên trân châu!

- Nước mắt cá hóa trân châu? Nếu ở phàm tục đúng là trân bảo khó gặp một lần...

Phương Tịch thả lỏng thanh đao trong tay, ấn đầu của Đại Thanh Ngư xuống:

- Chẳng lẽ ngươi còn có huyết thống của Giao Nhân? Không đúng... Ta nhớ rõ ràng cho ngươi ăn tinh huyết Xà Giao!

- Mà thôi, nể tình ngươi còn có chút hữu dụng, ta sẽ cho ngươi một cơ hội!

Trong phút chốc, hai tay Phương Tịch bấm pháp quyết, thần thức phóng ra ngoài, hung hăng đâm vào trong cơ thể của Đại Thanh Ngư!

Đại Thanh Ngư giật mình, mắt cá cực lớn đảo quanh.

Dựa theo truyền thừa ngự thú của Miêu Đông nói, tu sĩ Trúc Cơ lấy thần thức lạc ấn ngự thú, mọi việc đều thuận lợi.

Tu sĩ Luyện Khí không có thần thức giúp đỡ, mới cần mượn các loại đạo cụ huyết khế...

Bây giờ Phương Tịch đang dùng cách lấy thần thức lạc ấn trong truyền thừa ngự thú, dùng sức mạnh ký kết khế ước chủ tớ với Đại Thanh Ngư!

Sau một lát, dấu ấn đã thành.

Trừ khi Đại Thanh Ngư thăng cấp Trúc Cơ, bằng không nó căn bản khó có thể phản kháng được bất kỳ một ý nghĩ nào của Phương Tịch!

Đây cũng là uy lực thần thức của Trúc Cơ!

- Ta sẽ cho ngươi mười năm, cũng cho ngươi số tinh huyết Xà Giao còn lại, nếu ngươi vẫn không có cách nào thăng cấp thành Ngư Vương cấp một thượng phẩm, vậy ta vẫn sẽ giết thịt.

Phương Tịch vỗ một phát đưa Đại Thanh Ngư về hồ nước, thản nhiên nói.

Nước mắt Đại Thanh Ngư tuôn ra ào ào. Tuy nó mất đi tự do thân yêu nhưng may mắn vẫn bảo vệ được một mạng.

Lúc này, nó nghe được mệnh lệnh của chủ nhân, không khỏi liên tục gật đầu.

...

Sau khi thu phục Đại Thanh Ngư, Phương Tịch lại đi tới phòng côn trùng xem Kim Quy Tử.

Hắn chọn ra hết Thanh Hoa Kim Quy Tử, lại lấy pháp môn trong Ngự Trùng Bút Ký lần lượt thần phục chúng.

Dựa theo trong bút ký nói, có hai cách để khống chế đàn yêu trùng Kim Quy Tử này.

Thứ nhất là bồi dưỡng trùng vương, sau đó dùng thần thức khế ước với trùng vương, lại lấy trùng vương ra lệnh cho đàn yêu trùng. Mặc dù không có cách nào sai khiến dễ dàng, nhưng đàn trùng có trật tự riêng, vẫn khá nghe lời, đồng thời tiêu hao cũng nhỏ.

Loại thứ hai lại thiết lập Khế Ước Trận Pháp riêng, thêm tinh huyết của tu sĩ vào trong đó, ký kết khế ước khá yếu với từng con yêu trùng. Kể từ đó, có thể khống chế đàn yêu trùng hoàn thành rất nhiều thao tác tinh tế, nhưng tu sĩ sẽ tiêu hao tinh huyết và thần thức khá lớn.

Phương Tịch cân nhắc lợi hại, dĩ nhiên chọn loại thứ nhất. Hắn chọn ra một con Thanh Hoa Kim Quy Tử có kích thước lớn nhất, yêu khí mạnh nhất để đào tạo làm trùng vương, sau đó ký kết khế ước chủ tớ với nó, lại để trùng vương này ra lệnh cho đàn yêu trùng.

Sau khi hoàn thành tất cả những điều này, hắn phát hiện mình thiếu một túi linh thú!

Kim Quy Tử là vật sống, không thể bỏ vào trong túi trữ vật.

Mà ban đầu, hắn không nghĩ tới chuyện phải bồi dưỡng linh thú này, nên không mua túi linh thú dự phòng.

Đây cũng là người thông minh lo nghĩ nghìn chuyện, nhất định phải có chuyện quên mất.

Cũng may Phương Tịch còn có chạy chân.

Hắn suy nghĩ và gọi Lư Quá qua.

- Lão gia có gì căn dặn?

Lư Quá hạ thấp phong thái.

- Tu sĩ Đào Hoa Đảo sẽ có hội trao đổi ở Kính Nguyệt Hồ vào mùng một và mười lăm. Ngươi cầm túi linh thạch này đi xem có túi linh thú không, có thì mua hai cái về.

Phương Tịch đưa một cái túi nhỏ cho Lư Quá, trong đó chứa đầy linh thạch hạ phẩm lớn bằng móng tay.

- Vâng!

Lư Quá đảo tròng mắt. Hắn đã quen làm chân chạy cho Phương Tịch, thỉnh thoảng còn có thể thu được chút tiền vào túi mình.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)