Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 209: Thuật luyện đan (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Đan điền trồng gỗ, để cầu trường sinh...

Trong hang động dưới lòng đất, Phương Tịch ngồi xếp bằng ở dưới Yêu Ma Thụ, phía sau liên kết với một rễ phụ và tán cây.

Theo nguyên khí tinh thuần chuyển vận mỗi ngày, thể phách của hắn càng đầy sức sống hơn.

Thậm chí tiến độ tu luyện Trường Sinh Thuật cũng tiến triển cực nhanh.

Lúc này, hắn dùng linh thức quan sát bên trong cũng có thể nhìn thấy trong tứ chi bách hài có mạng lưới màu xanh lục ẩn hiện, đang lấy đan điền khí hải làm trung tâm để lan tràn về phía gân mạch, xương cốt, da thịt...

Đây là quá trình xây dựng Thanh Mộc Linh Thể!

- Lại thêm mấy năm nữa, chắc hẳn có thể tạo thành Thanh Mộc Linh Thể?

Phương Tịch mở hai mắt ra, trong mắt có hai ánh sáng màu xanh lục lóe lên.

Một khi Thanh Mộc Linh Thể thành công, tư chất mộc linh căn hạ phẩm của hắn lại có thể có thể sánh ngang với những những thiên tài linh căn thượng phẩm.

Tham vọng của Phương Tịch còn không dừng lại ở đây!

Hắn muốn ít nhất phải tu luyện thành Ất Mộc Pháp Thân!

Trong tu tiên giới chỉ có vài lời đồn về loại linh thể này, nhưng có thể xác định, tu sĩ nắm giữ linh thể này chỉ cần không chết giữa đường, về sau cơ bản thành đại năng Nguyên Anh!

Lấy tốc độ trưởng thành của Yêu Ma Thụ, tốn mấy chục năm không phải không thể ngưng tụ thành Ất Mộc Pháp Thân!

Mỗi ngày, sau khi tu luyện, Phương Tịch sẽ đi kiểm tra linh điền như thường lệ.

- Ác ác!

Trên bờ ruộng, một thằng nhóc để mông trần đang vui vẻ chạy mau, phía trước mặt nó còn có một con hổ máy đang sải bốn chân chạy với tốc độ chậm rãi.

- Tiểu Hổ, ngươi lấy được con hổ máy này ở đâu?

Phương Tịch dừng lại, thuận miệng hỏi một câu.

- Nương ta mới mua cho ta từ Linh Không Phường Thị về.

Tiểu Hổ hút nước mũi chảy ra, cười khúc khích trả lời.

- Ừ, ngươi đi chơi đi!

Phương Tịch xoa đầu Tiểu Hổ, buồn bực nghĩ:

“Mẹ nó, lão tử tìm bao nhiêu năm chẳng thấy nổi cái bóng Khôi Lỗi Thuật đâu... Kết quả bây giờ trồng cây, ở trong Linh Không Phường Thị lại xuất hiện tác phẩm của Khôi Lỗi Sư? Ông trời, ngươi đang đùa ta sao?

“Thôi, đời người không được như ý, tâm phải bình tĩnh, bình tĩnh...

Hắn âm thầm cảnh cáo mình.

Lại không phải là truyền thừa Khôi Lỗi Thuật sao? Chỉ cần mình sống được đủ lâu, sau này chung quy sẽ có.

- Lão gia!

Hắn đi tới căn nhà gỗ của Vương quả phụ, Vương quả phụ lập tức tươi cười đi ra đón:

- Linh Không Phường Thị kia vừa lớn lại vừa đẹp, linh khí cũng rất dồi dào... Ta còn đặc biệt mua một gói linh trà cho lão gia, đang muốn mang qua cho lão gia đấy!

- Ừ, cảm ơn.

Linh trà không đến một viên linh thạch, nhưng ít ra cũng là một thái độ.

Phương Tịch không nhận, Vương quả phụ sẽ lo lắng.

Vương quả phụ thấy hắn tươi cười nhận lấy thì càng cười rạng rỡ hơn:

- Ta cũng đi xem qua cửa hàng của đảo chủ ở trên Linh Không Phường Thị rồi. Nó có tên là Hỏa Luyện Các, đại chưởng quỹ là Mộc Văn!

Phương Tịch cũng không quá bất ngờ về kết quả này.

Dù sao Phong Mãn Lâu căn bản không muốn tranh với Mộc Văn.

Mộc Văn cũng tàn nhẫn, không ngờ thế chấp vài mẫu linh điền của gia tộc, mượn được rất nhiều linh thạch để lo lót chuyện này.

Lại thêm Phong Mãn Lâu chủ động rời đi, Nguyễn Tinh Linh cũng không tiện nhiều lời, chỉ có thể đưa vị trí này cho đối phương.

- ... Ta thấy Long Ngư Chung gia đã chấp nhận chuyện này. Dù sao ba mươi sáu đảo chúng ta thật sự liên kết lại, số lượng tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ tối thiểu gấp mấy lần Chung gia... Tạo thành đội chấp pháp liên kết, trị an ở các hòn đảo gần đây rất tốt, ta đi một đường cũng không thấy có phỉ tu...

Vương quả phụ hâm mộ:

- Ta thấy lần này gia chủ Mộc gia thành công, sẽ kiếm được một khoản lời lớn đấy...

- Như vậy... cũng là chuyện tốt!

Phương Tịch mỉm cười.

Bất kể vì sao Chung gia thu tay lại, không đánh chung quy vẫn tốt hơn.

Hắn ở đây trồng cây, cần một hoàn cảnh hòa bình yên ổn.

Về phần Mộc Văn tiểu nhân đắc chí? Vậy cứ để cho hắn đắc chí đi. Nhất thời thuận buồm xuôi gió không tính là gì cả.

Sau khi trăm tuổi, lại xem còn có người này không!

- Vương thẩm!

Đúng lúc này, có một người tới nhà của Vương quả phụ, người đó là Lư Quá!

Hắn nhìn thấy Phương Tịch, theo thói quen cơ thể khẽ run lên, sau đó hành lễ:

- Lão gia!

- Ừ.

Phương Tịch gật đầu. Hắn phát hiện người này không ngờ đã dẫn khí vào cơ thể, trở thành một tu sĩ Luyện Khí tầng một!

“Không hổ danh là tư chất linh căn trung phẩm, bây giờ mới qua mấy tháng?

“Trước đây, nguyên thân tốn bao lâu mới thăng cấp lên Luyện Khí tầng một? Một năm? Hay là hai năm?

“Thôi... tâm tư bình thường, tâm tư bình thường!

Hắn cố gắng kìm chế khóe mắt giật giật và đi ra ngoài, không làm phiền Vương quả phụ nói chuyện với Lư Quá.

Không bao lâu, hắn thấy Lư Quá đi ra khỏi nhà của Vương quả phụ, trong tay còn cầm một thanh nhỏ đao gỗ.

Sau khi thằng bé rót vào một tia pháp lực, thanh đao gỗ này tự nhiên lơ lửng ở giữa không trung!

“Pháp khí hạ phẩm?

“Không... Không phải là pháp khí, chỉ là một món đồ chơi nhỏ, đại khái chỉ đáng giá mấy cái linh tinh...

Phương Tịch liếc mắt đã nhận ra được món đồ chơi nhỏ này giống như con hổ máy kia, nó không có năng lực sát thương gì, hoàn toàn là đồ chơi cho trẻ con.

Ngay cả như vậy, Lư Quá cũng xoa thanh đao gỗ với vẻ quý trọng, trịnh trọng đeo ở bên thắt lưng.

- Thoạt nhìn... Cũng tới lúc truyền thụ công pháp Trường Xuân Quyết mấy tầng sau rồi.

Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức ngẫm nghĩ.

Tư chất linh căn trung phẩm thật sự ít hơn linh căn hạ phẩm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)