Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 199: Trường sinh thuật nhập môn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Đông đi xuân tới, vạn vật sinh sôi!

Bên trong hang động dưới lòng đất.

Từng viên Dạ Minh Châu là nguồn cung cấp ánh sáng.

Trên mặt đất bằng phẳng ở chính giữa, Phương Tịch với vẻ mặt nghiêm trọng lấy ra kia một viên linh loại đã được luyện qua nhiều lần.

Viên linh loại này đến từ Yêu Ma Thụ, được hắn nhiều lần dùng pháp môn Trường Sinh Thuật rèn luyện, đã gần như hòa làm một với hắn.

Thậm chí, hắn có thể cảm ứng được cảm giác vui sướng khi hạt giống sắp tách vỏ chui ra.

- Mình chuẩn bị nhiều như vậy. .

- Chờ đợi suốt cả thời gian dài dằng dặc...

- Bắt đầu đi!

Phương Tịch xúc động kêu một tiếng và chôn hạt giống xuống đất, tiếp theo hai tay bấm pháp quyết, rót pháp lực xuống:

- Trường sinh có lệnh, linh thực nảy mầm, nhanh! !

Trong mặt đất, viên hạt giống xám xịt bỗng nhiên giống như ác ma tham lam, điên cuồng cắn nuốt pháp lực của Phương Tịch khiến trán hắn đổ mồ hôi lạnh.

Vào lúc Phương Tịch cho rằng viên linh loại này muốn hút sạch pháp lực của mình, bên trong linh loại đột nhiên truyền ra một cảm giác thỏa mãn.

Rắc!

Vỏ ngoài của nó vỡ ra, lộ ra một mầm xanh, nó đội tầng đất lao ra, hóa thành một mầm cây nhỏ cao chưa tới hai tấc!

Mầm cây nhỏ này có vẻ khá giống với Yêu Ma Thụ ở thành Hắc Thạch, giống như Dung Thụ màu đen.

- Linh thực bản mệnh, thành công rồi!

Phương Tịch có thể cảm nhận được linh thực này hòa làm một với mình. Theo đối phương mọc lên, có từng khí tinh hoa thảo mộc được rút ra khỏi mặt đất và tiến vào trong cơ thể mình, do đó hình thành mối liên hệ huyền diệu nào đó!

Theo khoảng cách giữa hắn và linh thực bản mệnh càng lúc càng xa, mối liên hệ này sẽ càng yếu hơn, cuối cùng bị ngăn cách!

Đây cũng là nguyên nhân tu sĩ tu luyện Trường Sinh Thuật không có cách nào rời khỏi linh thực bản mệnh của mình quá xa!

- Loại cảm giác này... đúng là kỳ diệu!

Vào giờ phút này, Phương Tịch có thể cảm nhận được mình dường như hóa thân làm thực vật, trong lòng đột ngột hiện ra rất nhiều cảm ngộ.

Giống như một cây cổ thụ trải qua bốn mùa tahy đổi, ngày qua ngày, năm qua năm...

- Nhanh!

Hắn truy tìm theo trực giác mơ hồ nào đó, bấm pháp quyết niệm chú.

Ầm!

Trên mặt đất cách đó không xa bỗng nhiên xuất hiện mấy cái gai gỗ sắc bén!

Gai gỗ này hiện lên ánh sáng giống như Tinh Thiết, thậm chí sát mép ngoài còn kèm theo gai ngược, lực sát thương vô cùng khủng khiếp.

Đây là Địa Thứ Thuật!

Sau khi Phương Tịch đạt tới Luyện Khí tầng năm, hắn vẫn luôn nghiên cứu về pháp thuật, lúc này hắn lại đột nhiên thông suốt.

Hắn không chỉ thông suốt, thậm chí còn thi triển ra, uy lực hình như còn tăng thêm!

- Ta thậm chí cảm giác... có rất nhiều cảm ngộ mới đối với Triền Nhiễu Thuật.

Mắt Phương Tịch sáng lên:

- Không ngờ Trường Sinh Thuật còn có lợi ích như thế? Không... có lẽ mấu chốt ở đây là Yêu Ma Thụ!

Ma ở Đại Lương Thế Giới đi tới tu tiên giới lại hấp thu linh khí trưởng thành.

Bản thân Phương Tịch cũng không biết Yêu Ma Thụ này cuối cùng sẽ trưởng thành thế nào?

- Chẳng qua theo tốc độ sinh trưởng này... cũng sẽ không đến mức chờ ta già và chết đi chứ?

Ngón tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve mầm cây nhỏ, trên mặt đầy vẻ mừng rỡ và thỏa mãn. Trên thân hắn lại xuất hiện thêm một loại khí chất xuất trần không màng danh lợi, lại vui vẻ hướng tới vinh quang.

- Sau này ta nên gọi ngươi là gì nhỉ? Vạn Cổ Trường Thanh Thụ? Trường Sinh Thụ?

Trong lúc Phương Tịch đang nghĩ ngợi, sắc mặt hắn chợt thay đổi!

Hắn thông qua mối liên hệ với linh thực bản mệnh, có thể cảm nhận được linh thực này đang phát ra sự khát vọng với vật nào đó trên người hắn!

Không, không phải vật nào đó trên người hắn mà là trong túi trữ vật!

Phương Tịch suy nghĩ, sau đó lấy từ trong túi trữ vật ra hai hạt giống.

Sau khi nhìn thấy hạt giống, linh thực bản mệnh lập tức trở nên vui mừng khôn xiết, phát ra ra cảm xúc cực kỳ khát vọng.

- Hoặc là không làm, nếu làm phải làm được tốt nhất.

Phương Tịch thì thào một tiếng và đổ hạt giống tới bên cạnh Yêu Ma Thụ.

Trong phút chốc.

Sàn sạt! Sàn sạt!

Mặt đất gần mầm cây nhỏ nứt ra, từng rễ cây giống như xúc tu hiện ra, nắm lấy hai hạt giống này.

Tiếp theo... cái rễ đâm vào trong, hình như đang hấp thu chất dinh dưỡng trong hạt giống!

Cùng nguồn giết hại lẫn nhau!

Trong hạt giống Yêu Ma Thụ này hình như kèm theo sự tàn nhẫn trời sinh!

Linh thực bản mệnh được nó kích thích, hình thể bắt đầu nhanh chóng sinh trưởng.

Ba tấc, bốn tấc, một thước...

Trong chớp mắt, nó đã mọc cao hơn ba thước, hóa thành một gốc linh thụ có vỏ đen xì, cành lá tươi tốt!

Từ trên tán cây màu xanh lá rũ xuống từng rễ phụ thăm dò, lan tràn ra xung quanh... Để lộ ra khát vọng đối với máu thịt!

- Trở lại!

Ánh mắt Phương Tịch chợt lạnh, phát ra mệnh lệnh.

Tất cả rễ phụ và dây leo cuộn lại, Yêu Ma Thụ lay động, phát ra một cảm xúc oan ức, dường như đang kêu:

- Ta đói...

- Cắn nuốt huynh đệ để tẩm bổ... còn có khát vọng với máu thịt!

- Ta vẫn tiếp tục gọi ngươi là Yêu Ma Thụ!

- Sau này, nếu không có sự chỉ thị của ta, không cho phép ngươi công kích vật còn sống khác!

Phương Tịch phát ra mệnh lệnh.

Lấy Trường Sinh Thuật làm khế ước, thật ra hắn và Yêu Ma Thụ đã gắn liền làm một, linh thực này là một phần kéo dài của hắn.

Bởi vậy hắn truyền đạt mệnh lệnh gì, chỉ là chuyện thầm nghĩ.

Cùng lúc đó, hắn cũng xác nhận được thêm một điểm.

Yêu Ma Thụ này có biểu hiện càng giống tà vật hơn... Tuyệt đối không thể để người khác phát hiện, bằng không mình làm không tốt sẽ phải xem là ma tu!

- Hy vọng ngươi có thể ra sức, mau lớn lên để ta ít nhất tu luyện thành Thanh Mộc Linh Thể...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)