Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 177: Kim nha lão quái (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Người ở rể?

Phương Tịch liếc mắt nhìn Phong Mãn Lâu và Mạc Thanh Ngọc và thoáng gật đầu:

- Cũng đúng... Nếu có thể cưới Nguyễn đảo chủ thì thật sự là chuyện tốt được cả người lẫn tiền.

Thật ra loại chuyện như vậy cũng không tính là gì.

Ít nhất chứng tỏ Bạch gia và Mạc gia còn có khuynh hướng lựa chọn sử dụng thủ đoạn tương đối ôn hòa.

Đối với Phương Tịch, như vậy là đủ rồi.

Về phần Đào Hoa Đảo họ Nguyễn hay họ Bạch, chỉ cần không quấy rầy hắn trồng cây, có gì cũng có thể từ từ nói chuyện.

- Phương đạo hữu... Ngươi hình như còn chưa có đạo lữ?

Hoa Thiền Quyên đột nhiên hỏi ra một vấn đề khiến Phương Tịch dở khóc dở cười.

Tuy nữ tu này biết tiến lui có chừng mực, nhưng có đôi khi luôn có thể nói ra vài điều ngây thơ, không người nào nói được.

- Ta mới là Luyện Khí trung kỳ... Đồng thời một lòng hướng đạo nên không muốn tốn tâm tư vào chuyện tình yêu nam nữ!

Phương Tịch nghiêm mặt trả lời:

- Sau này không cần nói tới chuyện này nữa!

- Là thiếp thân lỡ lời!

Hoa Thiền Quyên nhìn sắc mặt trượng phu, vội vàng cúi đầu.

...

- Đảo chủ đến!

Sau khi các vị khách của Phong gia và Mạc gia đã đến đông đủ, theo tiếng hô của Hủ Mộc lão đạo, Nguyễn Tinh Linh mặc một pháp bào màu đỏ bước tới. Nàng ngồi ở trên chủ vị, cầm chén rượu lên:

- Các vị có thể tới, Nguyễn thị rất cảm kích, vẫn mời các vị uống cạn chén này!

- Đảo chủ khách sáo!

Đám người Phương Tịch vội vàng nâng chén, khách và chủ đều vui mừng.

- Ha ha... hàng xóm tốt bụng của hão phu mở tiệc mời khách, sao có thể không mời lão phu?

Bỗng nhiên, một giọng điệu kỳ quái vang lên từ bên ngoài đại viện.

Hủ Mộc lão đạo thoáng biến sắc, cảm ứng được pháp lực của người nói chuyện này hình như mạnh hơn Luyện Khí hậu kỳ gấp mấy lần!

Ánh sáng màu vàng nhất thời hiện ra, trong đình viện lại xuất hiện thêm một bóng người!

Người này có tướng ngũ đoản, còn chưa quá một mét rưỡi, hai con mát như đậu xanh, thực sự khiến người không dám lấy lòng. Hắn mặc một bộ pháp bào màu vàng, khí tức trên người lại vô cùng mạnh mẽ, không ngờ đạt đến cảnh giới Luyện Khí đại viên mãn!

- Là Kim Nha Lão Quái của Kim Diễm Đảo. Sao người này cũng tới đây?

Sắc mặt Phong Mãn Lâu lập tức thay đổi.

- Kim Nha Lão Quái? "

Các vị khách tán tu đều câm như hến.

Người này cũng giống như Ngư Linh Tử, đều là cảnh giới Luyện Khí đại viên mãn, chỉ cách Trúc Cơ một bước xa!

Đồng thời, tính tình hắn vui buồn thất thường, thực lực kinh người, độc chiếm linh mạch cấp một thượng phẩm trên Kim Diễm Đảo để tu luyện.

Trước đây, Lư gia trên Đào Hoa Đảo rất muốn lấy lòng người này, chỉ là sau đó không còn gì nữa.

Hôm nay hắn qua, chẳng lẽ muốn làm Nguyễn Tinh Linh khó xử sao?

Mọi người vừa nghĩ đến đây đều lo sợ bất an, Vi Nhất Tâm âm thầm siết chặt pháp khí.

- Hóa ra là Kim Nha lão tổ, mời ngồi!

Nguyễn Tinh Linh không sợ hãi, phân phó hạ nhân thu xếp một chỗ cho khách quý.

- Hì hì... Lão phu xem như khách không mời mà đến, nhưng vẫn phải có quà mừng.

Kim Nha Lão Quái tiện tay ném ra một viên linh thạch.

Chỉ thấy linh thạch này lớn bằng linh thạch hạ phẩm, lại càng tinh thuần hơn, trong suốt lấp lánh, linh khí dư thừa gần như muốn tràn ra.

- Chẳng lẽ là linh thạch trung phẩm?

Hủ Mộc lão đạo rụi mắt, cảm thấy khó tin.

Đây chính là đồng tiền lớn trong truyền thuyết chỉ có tu sĩ Trúc Cơ mới sử dụng.

- Không tệ, không tệ, lão già thật tinh mắt!

Kim Nha Lão Quái cười ha hả, ngồi lên phía trên, lại nhìn mặt Phong Mãn Lâu và Mạc Thanh Ngọc nói:

- Hai nhà các ngươi được xem là quan hệ thông gia, không biết các ngươi mang thứ gì tốt qua?

Sắc mặt Mạc Thanh Ngọc lập tức hết sức khó coi.

Tuy hắn và Phong Mãn Lâu cũng sửa soạn quà mừng lớn, nhưng đâu thể so sánh được với một viên linh thạch trung phẩm?

Cái này tối thiểu cũng là một trăm viên linh thạch hạ phẩm, bình thường còn không đổi được đâu!

- Cảm ơn món quà lớn của Kim Nha lão tổ, Tinh Linh lại mời ngài một chén!

Nguyễn Tinh Linh cười dịu dàng, hình như vẫn chưa phát hiện ra sự giương cung bạt kiếm trong giọng nói của Kim Nha Lão Quái.

- Ha ha, nữ tử ngươi không tệ. Trước đây, lão phu và tổ tiên Nguyễn gia ngươi cũng có qua lại. Về phần Lư gia gì đó, lão phu vẫn luôn khinh thường bọn họ.

Kim Nha Lão Quái uống một chén rượu, cười ha ha:

- Hôm nay ta nói rõ ràng, cũng cố ý chuẩn bị một phần quà khác, mời xem!

Hắn vỗ một cái vào túi trữ vật, lại lấy một cái hộp đầy mùi máu ra.

Sau khi cái nắp được mở ra, không ít người lần lượt kinh ngạc kêu lên một tiếng.

Ở trong hộp không ngờ là một cái đầu đang trợn trừng mắt!

- Người này dường như là tu sĩ Luyện Khí trung kỳ duy nhất của Lư gia chạy trốn được?

Hủ Mộc lão đạo quan sát và kêu lên thất thanh.

Dù sao, trước đây người này suýt nữa giết chết hắn, sau khi thấy tình hình không ổn mới chạy trốn.

Hắn tất nhiên có ấn tượng sâu sắc.

- Thế nào?

Kim Nha Lão Quái ha ha cười hỏi.

- Sau này Đào Hoa Đảo và Kim Diễm Đảo dĩ nhiên là bằng hữu.

Nguyễn Tinh Linh uống thêm mấy chén, trên gương mặt đỏ hồng, hình như đã hơi say lại càng thêm quyến rũ...

...

Tiếp theo, từng món ăn ngon được bưng lên như nước, Vi Nhất Tâm cảm giác trong lòng khó chịu:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 56%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)